Trong con hẻm tối và hẹp, ánh mặt trời nhạt nhòa len lỏi vào những lỗ thủng trên tấm tôn nát. Khắc Kỷ chống cằm, lưng dựa vào bức tường xám màu xi măng:
- Muốn chơi trò mạo hiểm không? - cậu nhìn đăm đăm vào mắt anh.
- Trò gì? - anh hớn hở, trông cái mặt như chó vừa được cho xương, cảm giác kích thích vô cùng.
- Gửi ảnh bằng tài khoản chính!
Ngự Phong cốc đầu cậu một cái điếng người:
- Em có khùng không? Trò này chết người được đấy! Dùng tài khoản nặc danh cho tôi!
Cậu cười trừ, vừa tạo tài khoản vừa mò email của bọn Bob dở hơi.
Trong không gian tối mù, thứ ánh xanh của chiếc điện thoại thắp sáng bừng cả khuôn mặt điển trai. Cái cảm giác mờ ảo làm bùng cháy lên sự tò mò khiến anh không kịp cản bàn tay mình lại. Những vết chai để lại do cầm dao bắt đầu cà vào mặt Khắc Kỷ vương lại chút lưu luyến.
Gửi ảnh và tin nhắn đe dọa, cậu cùng lúc chia não mình ra mà nói chuyện với anh:
- Hahaha! Trông cái mặt anh kìa! Sao căng thế? Đùa chút thôi mà!
-
- Đùa không vui! Tôi mất em rồi hỏi tôi phải sống sao?- Anh coi em là oxy?
- Đúng!
Khắc Kỷ trưng ra bản mặt giận dỗi, quay người đi mà nói:
- Thế ai cũng hít em được à?
- Ơ... tôi...
- Đúng quá cãi không được?
Sói lớn giăng bẫy bằng gương mặt tuấn tú như cún con ôm chân chủ nài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3623106/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.