🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh báo sâu răng mức độ không hề nhẹ!



- Aish! Sao em đánh tôi? - vừa nói, anh vừa đưa tay xoa xoa cặp mông đỏ ửng mà xuýt xoa - Em... em là đồ lưu manh! (5)



Cậu bĩu môi dè bỉu:



- Em lưu manh thế anh là cái giống gì? Đi mặc đồ nhanh lên! - cậu đạp thứ chất đang dính chặt ra khỏi cơ thể mình, bụng cũng đột nhiên nhói lên. (5)



- Biết rồi! - anh bị xị, luyến tiếc buông bỏ cái cơ thể tràn đầy hơi ấm ấy - Nhưng mà đừng có vận động mạnh... ( 1



- Thái độ gì đấy? Hay khỏi mặc?



- Ơ... tôi xin lỗi mà! Sao... sao em hung dữ thế? - anh lắp bắp nói ra suy nghĩ của mình. (1)



Tưởng chừng sẽ bị đánh nữa, ai ngờ Khắc Kỷ lại nằm sấp xuống, mặt cưng chiều mà trêu ghẹo:



- Thế thì đến phạt em đi!



Suy nghĩ trong sáng nha!



Trải qua một buổi trưa không ngủ. Cảnh vật, cây cối hay con người đều không thể ngủ... (T)



Chiều đông lạnh giá, Ngự Phong mở cửa sổ, ngã tay hứng những bông tuyết trắng muốt đương tựa gió lả lơi mà rơi xuống. Lá già nua heo hút lượn như trút lời thở than theo nàng phong rong chơi. Tuyết cũng vơi hơn so với lúc bình minh. Anh mơ màng chạm nhẹ những thứ nhỏ xíu xinh đẹp, mắt được đưa đến một nơi nào xa lắm rồi quay sang nhìn Khắc Kỷ, hỏi:



- Em có biết... đến mùa này tôi lại nhớ đến gì không? - giọng anh khe khẽ như



cơn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3617565/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ở Trường Là Mọt Sách Ở Nhà Là Xã Hội Đen
Chương 37: Chỉ muốn ôm em.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.