Đánh xong năm ván thua liên tiếp, Khắc Kỷ chán nản nằm vật ra giường. Cậu nhận ra mình đang ngồi chơi game, phải, một thứ xa sỉ mà cậu chưa từng nghĩ sẽ được chạm tới.
Cậu nhớ lại những ngày mình phải chống chọi với cái chết từng giây từng phút, góp nhặt từng chút sự sống một để mong níu giữ cái thân xác sắp héo khô.
Cậu từng bị bỏ đói, từng bị chà đạp, từng bị xúc phạm, nhục mạ, đánh đập thậm tệ. Ở trong cái địa ngục ấy, cậu chỉ muốn chết quách đi cho xong. Có ai hiểu được cái cảm giác muốn chết mà phải cố gắng sống để trả thù không? Có ai hiểu cái cảm giác bị thiếu tình thương ở nơi xa lạ của đứa trẻ 13 tuổi ấy không? •
Cậu bị cái đói cào ruột hành hạ từng ngày, bào mòn từng chút thể lực đã sớm lụi tàn từ trước...
Và rồi, anh bước vào cuộc đời cậu như tia hi vọng le lói giữa hố sâu tuyệt vọng. Giữa bầu trời đen tĩnh mịch chỉ một ngôi sao bé nhỏ của sẽ tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời. (1
Cảm giác được yêu thương, che chở đã nhen nhóm lên cho cậu khao khát có được tình yêu. Cậu cố trốn tránh nó, cậu tự dối lòng rằng cậu không yêu anh song... đến cái ngày định mệnh đó, nó đột nhiên nở rộ.
Không biết cái ngày hôm ấy nên gọi là định mệnh được sắp đặt sẵn hay chỉ là một sự xui xẻo tình cờ nữa. Nhưng chính nhờ nó mà anh có cơ hội thổ lộ tình cảm của mình, có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3601840/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.