Giải thích chút:
Lời nói của nhân vật: - ...
Suy nghĩ: "..."
Gọi điện: ...
Nhắn tin: ...
Âm thanh: /... /
Chú thích: ...(1),...(2)
Lời nhắn của tác giả: ...
Lưu ý trước khi đọc nè:
Truyện có H nên đến chương nào có thì tôi sẽ thông báo. Muốn đọc thì đọc, không thì thôi chứ đừng vô report truyện mà tội tôi nha!
Truyện có nói tục nên không muốn đọc thì thôi!
Truyện tôi dùng đơn vị tiền tệ của Việt Nam nha.
Không chấp nhận các trường hợp copy ý tưởng và chuyển ver.
Nếu có thêm gì thì tôi nói sau.
- Mau lại đây để tao thay băng!
- Thôi khỏi đi! Tôi về ngủ đã!
- Mày dám cãi lời cậu chủ?
Cậu ngập ngừng nhìn anh:
- Vậy... làm nhanh lên nhé!
Anh cởi áo cậu ra rồi từ từ mở từng lớp băng quấn quanh người cậu.
- Đau không?
- Được cậu tháo băng cho, tôi còn đau gì chứ!
- Cái thằng này!
Anh búng trán cậu, cậu chưa kịp thấy đau thì bờ môi anh đã chạm nhẹ vào đó. Cậu đỏ mặt.
- Đồ lưu manh!
- Có người đỏ mặt vì được lưu manh hôn nè! Hahaha!
Cái giọng cười đểu mà sao lại trầm ấm quá! Cậu ngoan ngoãn ngồi đó để anh sát trùng rồi băng bó vết thương.
- Xong rồi!
- Cảm ơn! Vậy... tôi về nhé!
Cậu vừa quay lưng thì bàn tay cậu đã bị nắm chặt lại.
- Hôm nay đừng về nữa! Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truong-la-mot-sach-o-nha-la-xa-hoi-den/3601814/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.