Chương trước
Chương sau
'Tớ không biết nên nói như thế nào nữa.'

Trên đường đi Hà Miểu Miểu nhận được chi tiết bổ sung của vụ án do cấp dưới gửi tới, sau khi chải vuốt rõ ràng tiếp tục sửa vào phương án giải quyết.

Sau khi sửa chữa xong, Hà Miểu Miểu im lặng hồi lâu.

Vân Chu thế mà rời đi chỉ vì loại tài năng này.

Một lát sau, cô nhắn tin hỏi Nhan Mộ: Cậu xong chưa?

Nhan Mộ trả lời: Rồi.

Cô còn muốn nói cái gì, thang máy "Tinh" một tiếng đã đến. Hà Miểu Miểu điều chỉnh cảm xúc, nhấc chân đi ra thang máy.

Lệ Hạo xem xong phương án Hà Miểu Miểu đưa ra cũng không phát biểu ý kiến, gật gật đầu, ý bảo cô cứ xử lý theo phương án.

Hà Miểu Miểu lập tức lập tức sắp xếp công việc cho cấp dưới, sau đó vẫn ở trong văn phòng không đi.

Ý cô rất rõ ràng, Lệ Hạo ngẩng đầu, mười ngón giao nhau chống cằm: "Cô muốn hỏi cái gì?"

Đối phương trực tiếp chỉ ra, Hà Miểu Miểu không cần quanh co lòng vòng: "Anh có quan hệ gì với Giang Tri Hỏa?"

Xảy ra nhiều chuyện như vậy, rất khó làm người ta không liên tưởng Giang Tri Hỏa và Lệ Hạo với nhau.

Trong vụ việc của Phó Tu Vọng, Giang Tri Hỏa đến hiện trường trước tiên cũng cắm vào thiết bị phân giải, xong việc Lệ Hạo kịp thời đuổi tới, nhưng ở trong các thủ tục xử lí phía sau lại chưa từng xuất hiện chút thông tin gì của Giang Tri Hỏa.

Vụ bắt cóc này cũng thế, đầu tiên, Lệ Hạo không thể nói cấp dưới nghe theo sự chỉ huy của học sinh cấp 3 không rõ lai lịch, sau đó Giang Tri Hỏa ở trong toàn bộ quá trình phát huy ra một trình độ vượt xa so với tuổi này nên có, thậm chí còn lão luyện, bình tĩnh hơn rất nhiều cảnh sát chính thức, hơn nữa dưới điều kiện sau khi có quyền chỉ huy, anh hoàn toàn không cần thông qua Nhan Mộ thuật lại để đưa hồ sơ tính cách của Đái Hồng Thiên và kế hoạch hành động cho cô.

Hà Miểu Miểu nghĩ ra được vài khả năng.

Hoặc là Giang Tri Hỏa cảm thấy cảnh sát trưởng không đủ tin tưởng mình, mà lúc ấy tình huống khẩn cấp không có thời gian giải thích nguyên do kỹ càng.

Hoặc là Giang Tri Hỏa thấy cảnh giác với mục đích của Lệ Hạo vì bỗng nhiên giao quyền chỉ huy cho mình nên không muốn giao cho Lệ Hạo và đội ngũ của Lệ Hạo bất cứ suy luận gì.

Cuối cùng, cũng là điều có khả năng nhất.

Ở trong lời khai của Vân giáo sư, Giang Tri Hỏa hẳn là con trai của Đái Hồng Thiên, nhưng theo hệ thống đăng ký hộ khẩu Giang Tri Hỏa lại không có quan hệ gì với Đái Hồng Thiên.

- - điểm này không cần nghi ngờ gì nữa, chắc chắn có người động vào hệ thống.

Liên quan đến Giang Tri Hỏa mà lại có thể tiếp xúc với hệ thống cảnh sát chỉ có Lệ Hạo.

Hà Miểu Miểu lẳng lặng nhìn về phía Lệ Hạo, suy nghĩ trong lòng tất cả đều hiện ra vẻ mặt và ánh mắt không hề che giấu.

Nếu Lệ Hạo thật sự động vào hệ thống, vậy đó là lạm dụng quyền lực của mình làm việc riêng, dù hắn bây giờ có địa vị thế nào, chỉ cần báo lên cấp trên chắc chắn không thể thoát tội.

Lệ Hạo và cô nhìn nhau một lát, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ha ha ha ha ha, không cần nhìn tôi như vậy, tôi không làm gì cả."

Hắn hình như biết Hà Miểu Miểu sẽ đến dò hỏi, cho cô một phần tài liệu, phủi sạch quan hệ: "Giang Tri Hỏa và Đái Hồng Thiên từ đầu đến cuối đều không có quan hệ cha con, tôi chỉ là giúp cậu ấy dời về hộ khẩu ban đầu mà thôi, vẫn trong thẩm quyền."

Có được đáp án, Hà Miểu Miểu không hề hỏi nhiều, rời khỏi văn phòng.

Chờ xử lý xong phần lớn công việc, Hà Miểu Miểu mới click mở file tài liệu Lệ Hạo gửi cho cô.

Về chuyện ba mẹ của Giang Tri Hỏa thực tế thuộc về một vụ việc khác.

Chỉ là chuyện đã qua lâu rồi, không có ai truy cứu, bây giờ mà nhắc lại cũng chỉ là cảm thán năm đó có một sự việc như vậy, chỉ thế mà thôi.

- -Đái Hồng Thiên không chỉ làm ra vụ án của Vân giáo sư mà thôi.

Ở mười mấy năm trước có lẽ là bởi vì say rượu, hoặc có lẽ là bởi vì bỗng nhiên nảy lòng tham, Đái Hồng Thiên cưỡng hiếp một cô gái.

Cô gái đó là Omega, bây giờ nhiều người lên tiếng bình đẳng giới AO nhiều như vậy còn có một ít người có thành kiến với Omega huống chi lúc đó. Nghe nói, hôm đó cô gái mới vừa tham gia xong lễ tang của bạn trai, trên đường trở về, bị Đái Hồng Thiên cưỡng bức kéo đi.

Sau buổi tối hôm đó, cô gái phát hiện mình có thai.

Gia đình cô lấy lí do cô thân là Omega còn không biết giữ gìn, đổ tất cả tội lỗi cho cô, không màng cô khóc lóc van xin ép cô gả cho Đái Hồng Thiên.

Kết hôn, tổ chức hôn lễ, đó chỉ là ác mộng bắt đầu.

Đái Hồng Thiên có thể làm chuyện cưỡng hiếp liền chứng tỏ hắn ta không phải người.

Cả ngày say rượu, vừa về nhà liền giơ tay đánh người, trên người cô thường xuyên bị thương.

Ngày sinh đó thật ra vẫn chưa đến ngày dự sinh trước đó, là do cô bị Đái Hồng Thiên đánh vào bệnh viện, hắn ta đá bụng và phần dưới của cô, khi đưa vào bệnh viện đã chảy máu không ngừng.

Quá lâu rồi, dù ở trên tài liệu thì phần lớn cũng đều là những từ ngữ không chắc chắn "theo người trong cuộc", "nghe thấy", "có thể", v.v. Nhưng có một chuyện chắc chắn, từ kết quả xét nghiệm ADN -- Giang Tri Hỏa và Đái Hồng Thiên căn bản không có quan hệ huyết thống.

Anh là con trai của cô gái và người bạn trai đã chết, gia đình nhà trai sẽ không đồng ý có một đứa trẻ như vậy ra đời ở trên thế giới, cô gái đó cũng chưa nói với ai.

Cho nên Lệ Hạo có thể dễ như trở bàn tay thay đổi tất cả thông tin của Giang Tri Hỏa, bởi vì bản thân anh không có cứ quan hệ gì với Đái Hồng Thiên, sau này dù có chuyện gì xảy ra, ít nhất về mặt pháp lý và sinh học, Giang Tri Hỏa sẽ không chịu chút ảnh hưởng gì của Đái Hồng Thiên.

Hà Miểu Miểu thở dài, cô ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, phiêu vân rải rác, mây trôi lững lờ, ôm lấy bầu trời trong xanh lạ thường, có gió thổi qua, không khí trong lành.

Cô xóa tài liệu, đứng dậy đi ra văn phòng.

*****

Vụ bắt cóc xảy ra ngay trong livestream gây xôn xao cộng đồng mạng, tất cả mọi người đều công khai lên án và chất vấn vụ việc, khi dư luận Internet sắp nổ tung thì phía chính phủ kịp thời đưa ra thông báo về vụ việc.

Toàn bộ vụ án không có thương vong hay thiệt hại về tài sản, chủ mưu của toàn bộ vụ bắt cóc tên Đái Hồng Thiên xác nhận tử vong.

Vụ án chỉ tốn 30 phút giải quyết thêm 10 phút xử lý khẩn cấp, tổng cộng 40 phút vừa lúc đạp lên vạch bùng nổ.

Các dân mạng đã chuẩn bị tình cảm mãnh liệt mở mồm: "?"

Người dân ở hiện trường bởi vì di dời đúng lúc vẫn chưa chụp ảnh, cũng chưa đi nói khắp nơi tình hình hiện trường, tổ tiết mục PickU sau khi phía chính phủ đưa ra thông báo chính thức cũng lập tức tỏ vẻ sẽ phối hợp xử lý tình hình đằng sau.

Sau khi đưa ra thông báo, cảnh sát nhận được thông tin từ phía bệnh viện.

Vân Tiểu Húc không bị thương, vết bầm tím trên cơ thể là vết thương ngoài da, điều chỉnh được trạng thái tinh thần thì có thể tiếp tục tham gia thi đấu. Giang Tri Hỏa bởi vì ôm lấy Vân Tiểu Húc nhảy xuống đệm cứu hộ, chịu tải phần lớn lực va chạm, may là dùng đúng tư thế chưa bị thương nặng, chỉ là cơ cánh tay và cơ ngực có nhiều chỗ bầm tím, nhưng đều không phải vấn đề lớn, không cần nhập viện.

Cảnh sát còn ngay lập tức công bố nguyên nhân gây ra tất cả vụ án, cũng dưới sự đồng ý của hai giáo sư cũng công bố chi tiết một phần của hồ sơ vụ án của năm đó.

Ngôn ngữ trong thông báo quá khách quan, chính thức, xem rất khó hiểu, có người đứng ra tổng kết lại bản thông cáo rồi thuật lại, các dân mạng vừa nghe rõ sự thật liền nổi điên.

【 đm? Mẹ nó đây mà là người à?! Tráo con nhà người ta hố một bút tiền lớn còn muốn trả thù? 】

【 ô ô ô giáo sư, Vân Tiểu Húc, chuyện này quá khó chấp nhận nhỉ! Đau lòng, ôm một cái. 】

【 may Đái Hồng Thiên nghẻo rồi, thôi nhẹ nhàng thở ra đi. 】

【 không phải chứ, hắn ta bắt cóc tống tiền mà chỉ bị kết án 13 năm?! Giáo sư đã nghĩ gì khi nghe được kết quả này? Tôi chỉ xem thông báo thôi đã cảm thấy khó thở rồi, sao bọn họ có thể chịu đựng được?! 】

【 hèn chi Vân Tiểu Húc ở trong chương trình nói lúc trước có một anh trai, lúc sau mình mới về nhà, cho nên anh trai lúc trước chính là đứa trẻ bị tráo? 】

【 vậy lúc sau anh trai thế nào? 】

【 địa ngục trống rỗng, ma quỷ ở đời. 】

【 các Húc Nhật ơi, mọi người hãy vui lên nào! Vân Tiểu Húc nhà của chúng ta đã trải qua nhiều như vậy, bây giờ còn có thể vui vẻ, lạc quan, lan tỏa sức mạnh, mọi người mau dồn trăm phần công lực đưa anh mình lên địa vị cao debut nào!! 】

【 a a a cố lên!! Vân Tiểu Húc cố lên! Giáo sư cố lên! Anh trai cố lên! 】

Trong phòng bệnh, Vân Tiểu Húc không biết chuyện trên mạng, còn đắm chìm trong khiếp sợ vì nghe Giang Tri Hỏa nói anh không có quan hệ với Đái Hồng Thiên.

"Thật á?" Vân Tiểu Húc hiển nhiên không tin.

"Thật đó." Giang Tri Hỏa giọng rất chắc chắn.

Vân Tiểu Húc đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lông mày giật giật trực tiếp nhào hướng Giang Tri Hỏa: "Thật tốt quá đi!" Vân Tiểu Húc xoa mạnh mặt anh, "Vậy về sau anh còn có thể thi nhân viên công vụ rồi! Không cần lo lắng không qua được bài kiểm tra chính trị rồi!"

Giang Tri Hỏa: "......"

Có hình xăm anh có thể còn không qua được bài kiểm tra sức khoẻ.

Vân Tiểu Húc còn kích động hơn so với chính Giang Tri Hỏa, ôm chạt anh lắc lắc không chịu thả ra, Giang Tri Hỏa thiếu chút nữa bị nghẹt khí, cũng may đột nhiên có tiếng điện thoại vang lên cứu vớt anh.

Người đại diện hỏi tình hình sức khỏe của Vân Tiểu Húc, nghe được câu trả lời bèn nói: "Lúc nữa tổ tiết mục muốn đến tận nơi để ghi lại tình hình, tôi cũng không nói nhiều cái gì, nhưng là cậu phải chú ý đến lời nói của mình, không cần quá kích."

"Vâng, em biết, anh yên tâm đi!" Vân Tiểu Húc nói.

Người đại diện dừng một chút, vẫn là nhịn không được nhắc nhở nói: "Tuy rằng nói như này khả năng không tốt lắm, nhưng chuyện lần này cậu cũng có thể xem như nhờ họa được phúc, siêu thoại, sự chú ý, lượng vote còn cả số liệu gây quỹ đều đang tăng."

Người đại diện nói đủ thì dừng, dù sao chuyện giải thích như thế nào công ty không can thiệp, nhưng chính Vân Tiểu Húc có thể tự quyết định, chỉ cần EQ bình thường, hoàn toàn có thể mượn việc này giúp cho buổi livestream trận chung kết.

"Em đương nhiên biết rồi!" Vân Tiểu Húc nhìn chằm chằm những vết bầm trên tay do dây thừng thít chặt ra, nghiến răng, "Cũng không thể bị trói vô ích chứ?"

Sau khi cúp điện thoại, Vân Tiểu Húc nói chuyện lát nữa tổ tiết mục sẽ tới cho Giang Tri Hỏa, Giang Tri Hỏa không muốn lên hình nên rời khỏi phòng bệnh trước, mới vừa vào thang máy, Nhan Mộ đã gọi điện thoại tới, nói hắn đã đến dưới rồi, hỏi Giang Tri Hỏa có muốn ăn cái gì không.

"Không muốn ăn." Giang Tri Hỏa vừa nghe đến giọng Nhan Mộ liền không nghĩ muốn che giấu cảm xúc, giọng trầm thấp, "Nhan ca đi dạo với tớ đi."

Bên ngoài tòa bệnh viện có rất nhiều bồn hoa, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ đi dạo xung quanh.

"Tớ......" Nhan Mộ nói, "Tớ vừa nghe giáo sư nói chuyện."

Hai giáo sư còn cần phối hợp cảnh sát, Nhan Mộ đi trước rời khỏi cục cảnh sát.

Giang Tri Hỏa im lặng một lát, mới nói: "Năm đó tớ không phải cố ý rời đi."

"Nhưng tớ đã không quay lại, tớ...... Không biết nên làm cái gì bây giờ, không biết nên đi đâu, bởi vì tớ không có quan hệ gì với bọn họ, tớ không có quan hệ với một ai cả, bọn họ không cần chịu đựng gánh nặng tớ mang đến, giáo sư đang sống rất tốt, tớ nghĩ rằng tớ không nên đi quấy rầy bọn họ."

Giang Tri Hỏa nói năng có chút lộn xộn, anh xoa mặt, cảm nhận được lòng bàn tay nóng lên liền che lại mặt.

"Tớ không biết nên nói như thế nào nữa." Giọng nói rầu rĩ truyền ra từ khe hở ngón tay.

Rất nhiều lời anh chưa từng nói và cũng không thể nói, đây là lựa chọn, là con đường mà anh cho là tốt nhất nên chọn.

Chỉ là khi nhớ tới anh vẫn sẽ cảm thấy khó chịu, nếu lúc sau anh quay lại, có phải sẽ có thể giống như lúc trước không? Có phải sẽ không tách khỏi Tần ca lâu như vậy? Có phải sẽ không cần giả dạng làm học tra, không cần đi trằn trọc khắp nơi?

Nhưng mà cũng chỉ là nếu mà thôi.

Mấy suy nghĩ này quá mức ích kỷ, toàn bộ chủ ngữ chỉ là "Tôi", chỉ là chính anh, mà Giang Tri Hỏa biết rõ mình chỉ là một phần trong ngã rẽ của Vân giáo sư, Vân Tiểu Húc, thậm chí Tần Mộ.

Họ trở thành sự hối tiếc của nhau. Truyện Võng Du

Không muốn quên, không bao giờ hối hận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.