' Đó là Vân Chu!'
Vân Tiểu Húc mở mắt ra.
Cậu không nhìn rõ xung quanh, thật sự quá tối.
Luôn có mùi dầu mỡ và nhớp nháp xộc thẳng vào mũi, tiếng quạt gió vọng vào từ cửa sổ.
Đầu cậu vẫn đang đau, đây là tác dụng phụ khi hít thuốc mê, cơn đau đớn không ngừng co giật từ thái dương. Sau khi tỉnh một lúc, Vân Tiểu Húc mới dần dần có thể suy nghĩ.
Chuyện gì đã xảy ra?
Cậu vừa rồi đang tham gia buổi meeting offline của PickU thì đột nhiên có xe vọt vào hiện trường, tên đàn ông dùng khăn lông che lại miệng mũi cậu, cậu lập tức mất đi ý thức.
Cho nên không còn nghi ngờ gì nữa ——
Cậu bị bắt cóc!!
Là ai? Vì sao muốn bắt cóc cậu??
Đôi mắt dần dần quen với bóng tối, Vân Tiểu Húc lúc này mới miễn cưỡng có thể nhìn đến vẻ ngoài của căn phòng.
Đây là một căn phòng cực kỳ âm u, bốn phía đều dùng rèm vải dày nặng che đậy kín mít, không lộ một tia ánh sáng.
Trên mặt đất cực kỳ hỗn loạn, không có nhiều gia cụ, thậm chí không có giường hay quần áo, hộp cơm hộp thì chất đầy thành đống rác.
Trong hoàn cảnh tối tăm như vậy, tim Vân Tiểu Húc vô thức đập nhanh hơn, cậu nuốt nuốt nước miếng, hơi thở bắt đầu run rẩy.
—— cậu sợ hãi.
Trong ký ức còn bé, cậu cũng bị nhốt ở trong phòng tối như vậy, tên đàn ông lột sạch quần áo cậu, chụp ảnh cậu không ngừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truoc-mat-tinh-dich-a-bien-o-sau-toi-mang-thai/3558533/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.