Làm xong hai bộ đề, đầu óc mờ mịt, lại vừa thấy thời gian mới 9 giờ hơn, hai người xuống tầng đi dạo hai vòng thả lỏng một chút.
Dưới tiểu khu có sân bóng, có lưới sắt vây thành một vòng, không ít trẻ con chơi ở bên trong, trẻ con không úp rổ được, chỉ ôm bóng trong lòng ngực hi hi ha ha nháo thành một nhóm, đuổi theo các anh chị chơi.
Giang Tri Hỏa kỳ thật rất muốn động tay, nhưng vết thương trên eo chưa khỏi, động lớn một chút liền đau, không động đậy, chỉ có thể ngồi xem ở ghế đá bên cạnh sân bóng, Nhan Mộ ngồi ở bên cạnh anh.
Đèn đường, ghế dài, gió đêm và hai nam sinh.
Nửa tháng sau lại có một cuộc thi đua, hôm nay tổ thi đua của Nhất Trung phát xuống dưới hai bộ bài thi, Nhan Mộ đêm nay không đi tiết tự học buổi tối, vừa lúc Tạ Cừu có việc xin nghỉ đi sớm một chút, dù sao Nhan ca ở cạnh trường, thuận tiện muốn đưa hai bộ đề cho hắn.
Nhan Mộ nói cho Tạ Cừu hắn ở sân bóng, nói xong buông di động tiếp tục cùng Giang Tri Hỏa xem trẻ con chơi bóng.
Lúc Tạ Cừu lại đây nhìn đến hai người vai kề vai ngồi cùng nhau, Nhan ca còn kéo khóa áo khoác lên trên cùng cho Giang Tri Hỏa, không cho gió lọt vào.
Nhìn thấy cảnh tượng như thế,Tạ Cừu đều ngây dại, cuộn tròn tập đề liền thọc vào giữa hai người: “Nhan ca cậu khất tiết tự học buổi tối để ngồi đây xem con nít chơi bóng à?”
“ Cậu tới rồi à.” Giang Tri Hỏa chào hỏi Tạ Cừu, cầm tập đề cho Nhan Mộ.
“Không phải, hai cậu vì sao lại ở cùng nhau?!” Tạ Cừu nhìn chằm Giang Tri Hỏa, lại nhìn Nhan Mộ, “Nhan ca cậu sắp bị Hỏa ca dạy hư, cậu trốn mấy tiết rồi? Tiết tự học thứ bảy tuần trước cũng là học một nửa rồi chạy đi? Hỏa ca cậu không được dạy hư Nhan ca của chúng tôi, cậu ấy là tuyển thủ thi đấu cấp quốc gia!”
Nhan Mộ: “……”
Giang Tri Hỏa dở khóc dở cười xem hai người.
Lặp lại lần nữa ai dạy hư ai?! Không muốn cho người ta trở về chính là ai đang ngồi đó cơ?
“Tạ Cừu.” Nhan Mộ gọi cậu ta.
“ Đây.” Tạ Cừu trả lời.
Nhan Mộ lấy tập đề từ tay Giang Tri Hỏa, vuốt phẳng, sau đó vỗ vỗ ở trong lòng bàn tay, nói: “Nghe nói cậu, trong nhà cậu có việc? Đi về đi, cảm ơn.”
Tạ Cừu: “?”
Tạ Cừu vốn dĩ không nhìn ra ý gì từ trong mắt Nhan Mộ, nhưng vẻ mặt này hôm nay này vẻ rất rõ ràng, rõ ràng mấy chữ: Đừng quấy rầy tôi yêu đương, mau cút đi.
Tạ Cừu đi một cách không tình nguyện.
Nếu không phải trong nhà có việc, Tạ Cừu sẽ không đi, Nhan ca rõ ràng là người lý trí, vì sao yêu vào một cái liền thành não yêu đương??
Không phải, hình như còn chưa yêu nữa?
Người đều đi ra tiểu khu còn phải gửi tin nhắn nhắc nhở.
egas con của 1 ông trùm khét tiếng cưỡng bức và rồi hắn bắt cậu bà giam cầm cậu sống không bằng chết, và bắt đầu những hành độn...
Tạ Cừu: Nhan ca, thi đấu quan trọng!!
Tạ Cừu: Thi đấu xong rồi còn có thể tiếp tục yêu đương, còn thi đấu đã chỉ có một lần thôi!
Tạ Cừu: Nhan ca, đừng làm cho tôi thất vọng!
Nhan Mộ:……
Nhan Mộ vẻ mặt cạn lời xoá khung thoại của người này.
Giang Tri Hỏa trơ mắt nhìn Nhan Mộ gõ ra sáu cái 🔪, ở bên cạnh xem đến cười ra, điểm cười anh thấp, không cứu được. Thẳng đến trở về lại ngồi ở bàn học còn cảm thấy buồn cười, che lại eo nằm sấp xuống, bả vai run rẩy.
Tuần này chỉ cần học bốn ngày, thứ sáu bắt đầu nghỉ Tết dương lịch ba ngày, tuy rằng chỉ nhiều hơn bình thường một ngày, nhưng mấy ngày nay trong trường học không khí đều vui sướng không ít, các học bá cũng chờ mong nghỉ.
Trên eo Giang Tri Hỏa có thương tích, bên phía quán bar cũng không thèm đi, trực tiếp xin nghỉ một tuần.
Không có Shin Tương Dao cứ cảm thấy thiếu chút cái gì, rất nhiều chị khách nữ bảo Khuất Tiêu gọi người trở lại, Khuất Tiêu liền lấy thân phận ông chủ bảo Giang Tri Hỏa cần phải tới, không cho nghỉ, Giang Tri Hỏa chụp ảnh trên eo dán băng gạc gửi cậu ta.
Giang Tri Hỏa: Tôi thảm quá đi, thật sự không đi được.
Khuất Tiêu:?
Khuất Tiêu: Ủa ai đây? Tôi gọi Shin mà.
Quên mất nhân thiết bên Khuất Tiêu Ôn Đạt còn chưa bỏ.
Giang Tri Hỏa rút lại câu kia, nói: Em trai tôi.
Giang Tri Hỏa: Không đi 🙂
Một emo tính sát thương không lớn, tính vũ nhục cực mạnh.
Khuất Tiêu: Cậu còn có em trai à?
Khuất Tiêu: Vậy Nguyên Đán đến làm một ngày, tiền lương gấp đôi.
Giang Tri Hỏa: Không.
Khuất Tiêu: Gấp ba.
Giang Tri Hỏa: Không.
Khuất Tiêu: Năm lần.
Giang Tri Hỏa: Chốt.
Nhan Mộ cắt xong trái cây đẩy cửa đi vào, Giang Tri Hỏa ôm di động bò trên bàn cười.
“Lại làm gì?” Nhan Mộ đã thói quen Giang Tri Hỏa nhìn thấy cái gì đều có thể cười nửa ngày.
Giang Tri Hỏa cầm một miếng dưa Hami, đưa lịch sử trò chuyện cho Nhan Mộ xem, Nhan Mộ xem xong nhíu nhíu mày: “Đừng đi, tớ đi nói.”
“Không cần không cần.” Giang Tri Hỏa vỗ vỗ Nhan Mộ, nhét táo cho hắn, “Vốn dĩ liền muốn tìm một ngày đi đến đó để từ chức, gặp mặt trực tiếp nói vẫn hơn.”
Lúc trước chính là vì có chút cơ hội tiếp cận đến Phó Tu Vọng mới đi quán bar, hiện tại kết thúc, đương nhiên không cần thiết tiếp tục đi.
Nhan Mộ bất đắc dĩ giơ tay xoa nhẹ đầu Giang Tri Hỏa một chút, Giang Tri Hỏa ngửa đầu cười với hắn.
Mấy ngày nay Giang Tri Hỏa rất vui vẻ.
Nói muốn giữ người ở lại đây, liền thực thi cũng rất nhanh. Từ khi Giang Tri Hỏa xuất viện liền không về nhà lần nào, Nhan Mộ luôn có thể sử dụng các loại lí do vụng về giữ anh lại, không cho trở về, quần áo cũng không cho lấy, mặc gì dùng gì đều là của Nhan Mộ.
Nhan ca là một ấm nam, ở đây không cần làm cái gì, yên tâm làm phế vật là được, Giang Tri Hỏa rất hưởng thụ loại cảm giác này, khi còn nhỏ Tần ca cũng chăm sóc anh như vậy, vòng một vòng cuối cùng cũng không có gì có thể thay đổi.
Kết quả của vui vẻ lười biếng chính là quên sạch, cả ngày ở cùng Nhan Mộ, vừa tan học liền đi lớp 4 tìm hắn, điện thoại đều phải đợi Lệ ca gọi lại, nghe được các nữ sinh tám chuyện mới nhớ tới 《Pick U 101》 ep 1 đã phát sóng thứ sáu tuần trước.
Giữa tiết tập trung, các nữ sinh vòng lại, ở giữa đặt một di động.
“ Tập 1 nhìn rõ hài đúng không?!”
“ Đúng đó, xấu hổ giùm đến muốn đào hố núp vào luôn.”
“Nói này hình như trại huấn luyện năm nay liền ở Lâm Thành đó.”
“Thiệt hay giả dị bà? Ở đâu thế?”
“Tháng trước cái sơn trang nghỉ phép không phải bị bao rồi sao? Tụi tui vốn dĩ muốn ở đó chơi Nguyên Đán, kết quả bị bao hết, vừa hỏi mới biết được, là tổ tiết mục của PickU bao hết nơi này.”
“ Ồ, nghỉ đông đi đi hóng hớt khum?!”
“Đi luôn! Lần đầu tiên đu show sống còn, có chút kích động!”
“Các cậu đang nói chính là show sống còn kia sao?” Giang Tri Hỏa vừa lúc đi ngang qua, thò lại gần hỏi một câu.
“Đúng vậy đúng vậy.” Có một nữ sinh trả lời, “Hỏa ca cậu cũng xem à?”
Giang Tri Hỏa: “Còn chưa xem, Vân Tiểu Húc trong đó thế nào?”
“Hỏa ca cậu cũng biết cậu ấy?! Quá đẹp trai luôn! Cún con ngầu lòi! Nhảy cũng rất đẹp!” Nữ sinh hiển nhiên bị Vân Tiểu Húc hôm đó thu hút thành fan, nghe Giang Tri Hỏa nhắc đến tên liền kích động, kéo Giang Tri Hỏa lại đây cùng nhau xem, “ Tôi tìm cho cậu một đoạn cut, Hỏa ca lại đây!”
Các nữ sinh nhường ra một vị trí, Giang Tri Hỏa chen vào, nữ sinh kia nữ click mở đoạn cut màn biểu diễn đầu tiên của Vân Tiểu Húc.
Vân Tiểu Húc và mấy trainee khác cùng công ty tạo thành đội hình, nhảy ca khúc tiếng Anh rất cháy.
Trong nhóm người Vân Tiểu Húc biểu hiện rất nổi bật, màn ảnh cơ hồ đều tập trung ở trên người cậu ta, dù zoom ra xa cũng có thể liếc mắt một cái nhìn đến.
Biểu diễn kết thúc người hướng dẫn Cue cậu ta làm thêm một bài kiểm tra.
Sân khấu lần này Vân Tiểu Húc chuẩn bị vũ đạo càng bùng nổ, cuốn theo nhịp điệu, linh hoạt tự nhiên, nhảy đến làm người ta da đầu tê dại, động tác Ending còn trực tiếp xoay trên không một vòng, lại vững vàng rơi xuống một tay chống đất ngẩng đầu, đẹp trai đến không tưởng.
Các nữ sinh xem một lần kích động một lần.
Người hướng dẫn hỏi cậu: “ Cậu thực tập bao lâu rồi?”
Vân Tiểu Húc ngực phập phồng cố bình phục hô hấp: “Đã hơn một năm.”
Màn ảnh quay sang thính phòng, biểu cảm mỗi người đều là vẻ kinh ngạc.
Đã hơn một năm?!
Mới đã hơn một năm liền có thể nhảy thành như vậy?!
Người hướng dẫn lại hỏi: “Vì sao lại muốn làm trainee?”
Vân Tiểu Húc cầm micro, lúc nãy nhảy quá hăng, còn đang thở hổn hển: “Ngay từ đầu cũng không muốn làm, do trước lúc kí công ty đã trải qua rất nhiều chuyện, thiếu chút nữa liền phải đi dọn gạch công trường. Lúc đó còn đi qua trại huấn luyện espost, là câu lạc bộ KOG kia, sau cũng rút.”
Đề tài này rất có thú vị, người hướng dẫn lại hỏi: “Vì sao cậu lại rút?”
“ Vì quá khủng bố luôn!”
Vân Tiểu Húc vừa nhớ tới mày liền nhăn lại, biểu cảm đặc biệt chân thật.
“Mỗi ngày 4 giờ ngủ 12 giờ dậy, tận bốn giờ mới được ngủ! Cả ngày ngồi bên máy tính, còn làm xếp hạng, rớt hạng sẽ đổi chỗ càng ra phía sau, dù thích chơi game cũng không chịu được, đó là liều cả mạng người! Nếu là trẻ con nhà bạn nghiện internet, thật sự có thể đưa vào một tháng, bảo đảm ra tới sẽ hăng hái học tập. Khả năng cai nghiện của trại huấn luyện esport là thật sự đó! Không phải chỉ là một lời phàn nàn! Kế hoạch này có lẽ nên mở thử xem! Hơn nữa giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi công việc này thật sự không quá healthy đi vào một tháng quầng thâm mắt đều phải rớt xuống khóe miệng, nói chung là nhảy tương đối dưỡng sinh một chút.”
Vân Tiểu Húc nói quá nhanh, ào ào tuôn ra, muốn cắt nối biên tập cũng không có chỗ ra tay, khác hẳn với cún con ngầu lòi lúc nhảy, quá hoạt bát quá hài, rất có cảm giác show giải trí, toàn trường đều bị chọc cười.
Tuy rằng đã thực lực của Vân Tiểu Húc so ra kém mấy tổ có người đã xuất đạo, nhưng ngày phát sóng tiết mục hôm đó cậu vẫn là chiếm một hot search không cao không thấp.
Buổi tối trở về Giang Tri Hỏa search Weibo của Vân Tiểu Húc, muốn một số thứ lúc trước, đáng tiếc acc này là công ty mở, trừ bỏ phối hợp Pick U 101 tuyên truyền nội dung, không có gì khác.
Giang Tri Hỏa chán chường đóng Weibo, click mở app bình chọn.
Cửa bình chọn đã mở, có mười hai vị trí ra mắt, Vân Tiểu Húc trước mắt ở top 20, Giang Tri Hỏa quyết đoán đưa một phiếu một ngày có mới có bỏ cho Vân Tiểu Húc, lại thuận tiện dùng của Nhan Mộ bình chọn cho cậu.
Thời gian từng ngày trôi đi, tới gần kì nghỉ, Nhan Mộ lại không thể thả lỏng.
Một cuộc thi đua khác của hắn ở giữa tháng 1, thi đấu cấp quốc gia cũng ở sau một tháng, lịch trình rất vội vàng, cần đi đến hai thành phố khác.
Chút thời gian ít ỏi như vậy, Nhan thần cần toàn thân toàn tâm tập trung vào ôn luyện thi đua, đêm giao thừa cũng đang học tập.
Giang Tri Hỏa không tham gia thi đua, không có áp lực lớn như hắn, nhưng cũng mỗi ngày học tập cùng Nhan Mộ, thi đại học cũng cần liên tục giải đề, một cái bàn mỗi người chiếm một nửa.
Học thần cũng ngẫu nhiên sẽ thất thần.
Hắn cứ nhớ tới khoảng thời gian trước, cũng là tại trên cái bàn này, thiếu chút nữa bị Giang Tri Hỏa thiểu năng trí tuệ làm hỏng mất, kết quả hiện tại hai người vậy mà có thể bình tĩnh cùng ngồi giải đề.
Thế giới này thay đổi quá nhanh.
Chính hắn cũng không phát hiện, Nhan Mộ cong cong khóe miệng.
Giang Tri Hỏa cũng không chỉ làm đề của chính mình.
Giải đề mệt mỏi, sẽ đi nhìn xem đề thi đua của Nhan Mộ giải trí. Ngẫu nhiên anh sẽ có ý kiến khác với Nhan Mộ, hai người cùng thảo luận phương pháp giải, mỗi người bày ra một đống tư thế, lại thuyết phục không được đối phương.
Đây là sự hấp dẫn của toán học, bất kể quá trình là gì, chỉ có một kết quả, đúng sai rõ ràng và bản thân quá trình giải quyết cũng thú vị.
Chỉ là tình cảnh này ai thấy ai cũng kinh ngạc rớt cằm.
Ai có thể tin một thi được 330 điểm có thể treo bên miệng “ lũy thừa tăng dần” “ biến đổi lượng giác ” “ sự hội tụ tích phân suy rộng” **, còn đang nếm thử thuyết phục Nhan học thần nữa.
Trên bàn sách không chỉ có bài thi, còn để một cái ipad, đang ở chiếu show đón giao thừa đài trái cây, âm thanh bị mở rất nhỏ, học thần sẽ không bị chút âm thanh phân tán lực chú ý.
Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ còn đang thảo luận phương pháp giải đề câu hỏi này.
Câu hỏi này đặt ra một tập hợp gồm 2019 điểm, tập hợp các đoạn thẳng là E, tìm hằng số n thỏa mãn điều kiện của một tập hợp con nhị phân cho trong câu hỏi.
Câu hỏi này hai người mỗi người có cách nhìn riêng, trên giấy nháp viết viết vẽ vẽ nửa ngày, viết ra từng bước đi, chậm rãi đẩy ra kết quả, đang viết đến bước nào đó Giang Tri Hỏa bỗng nhiên buông bút nói: “ Khoan đã!!”
Anh khom người lấy ra hộp pháo bông nhỏ trong balo.
Vừa mới đang tập trung giải đề, Nhan Mộ lúc này mới chú ý tới, show giao thừa đang đếm ngược.
Màn ảnh xoay một vòng trên không trung, phía dưới sân khấu ngồi bốn năm ngàn người, tất cả cùng nhau nhìn đếm ngược trên màn hình, con số trên màn hình còn có đặc hiệu như ngọn lửa phun ra——
10!
9!
8!
7!
Giang Tri Hỏa lại lấy ra bật lửa.
3!
2!
1!
Tầm mắt sáng lên một nguồn ánh sáng, pháo bông nho nhỏ ở trong tay nở rộ.
Đồng hồ nhảy đến 0 giờ, một năm mới bắt đầu.
“Nhan ca năm mới vui vẻ!” Giang Tri Hỏa đưa cho Nhan Mộ pháo bông trong tay và hộp quà nhỏ, “Không thả được pháo hoa, cũng cần phải có cảm giác nghi thức. Đây là quà Giáng Sinh, vốn dĩ muốn tìm lý do cãi nhau một trận lại tặng cậu, hiện tại hình như không tìm ra lý do cãi nhau, trực tiếp cho cậu đó.”
“Khác không nói nhiều, chỉ hy vọng Nhan ca một năm mới vui vẻ hạnh phúc.”
0 giờ là một sợi dây phân cách.
Năm trước và năm nay, ngày hôm qua và hôm nay, một lần nữa bắt đầu, vui vẻ, hạnh phúc
Đêm giao thừa cũng giống như đêm thường ngày, giải đề, học tập, mệt nhọc đi ngủ.
Sau nửa đêm Giang Tri Hỏa tỉnh giấc một lần, không làm phiền Nhan Mộ, mơ mơ màng màng theo thói quen đầu tiên là sờ di động. Độ sáng màn hình giảm đến thấp nhất, Giang Tri Hỏa híp mắt nhìn một vòng, mạng xã hội vào đêm giao thừa đều bùng nổ, chất đầy lời chúc năm mới, khung chat cố định trên top của Nhan Mộ không có tin nhắn mới nào.
Người liền ở bên cạnh, không cần thiết gửi, trước khi ngủ đều nói qua.
Nhưng Giang Tri Hỏa bỗng nhìn đến một tin nhắn.
—— hiện tại lúc này không ai dùng tin nhắn, giữa rất nhiều tin nhắn, tin nhắn này thấy được rất rõ.
Gửi tin nhắn không phải ai khác.
Là Nhan Mộ.
Bên gối không biết khi nào đặt một cái hộp, giấy gói màu xanh đỏ trắng, là phong cách Giáng Sinh, cũng là một món quà Giáng sinh chưa kịp tặng.
- Năm mới vui vẻ, tiểu Chu.
- Cảm ơn mỗi một chút ấm áp của cậu."
9: 20, thứ sáu, ngày 1 tháng 1.
Hà Miểu Miểu đứng ở ngoài cửa sắt trại tạm giam.
Cô đợi một hồi, cánh cửa bên kia mới bị mở ra, một người đàn ông tóc vàng từ bên trong đi ra.
Hắn ăn mặc rất mỏng, một cái áo sơmi, góc áo bỏ vào lưng quần. Tóc tùy ý buộc lên, không chặt, rũ xuống hai bên, bị gió thổi nhẹ, dán ở mặt sườn.
Hà Miểu Miểu đưa cho hắn một cái áo khoác.
Khi đưa đụng tới tay hắn, thật lạnh.
Tiếp theo Hà Miểu Miểu lại lấy ra bật lửa, ấn chốt mở, ngọn lửa ở trong gió lay động, cô cười cười, nói: “ Năm mới vui vẻ, Tần Niệm.”
- ------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Tên đàn ông tóc vàng chương 2, chương 26 xuất hiện qua.
Chính là tên tội phạm lừa đảo IQ cao kia.
**
Lũy thừa tăng dần: sắp xếp đa thức theo số mũ tăng dần của một biến
Biến đổi lượng giác: biến đổi sin cos tan cot
+
Sự hội tụ của tích phân suy rộng: Tích phân suy rộng là giới hạn của một tích phân xác định khi cho cận tích phân tiến dần tới vô cùng. Mỗi loại tích phân suy rộng sẽ có những điều kiện hội tụ riêng ( cre gg) nói chung là toán nâng cao 12 nha mọi ngừi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]