Tiểu Manh Manh nắm cổ áo Hàm Lục Thiên kéo lên, bạn học tụ tập trước phòng thi vừa thấy cảnh này liền hốt hoảng tụ tập lại xem chuyện vui.
Một người là nam thần học giỏi đứng thứ nhì của trường. Nổi tiếng ôn nhu thân thiện khiến bao người mến mộ.
Một người lại là lưu manh của trường, là con nhà cậy quyền thế hung dữ, ngang tàn khó chịu. Bạn học nào vừa thấy cũng đều sợ hãi không dám đến lại gần.
Hai người này gây gỗ với nhau, chắc chắn đám bạn học đều nghĩ rằng Manh Manh muốn ức hiếp người.
Hàm Lục Thiên thấy mọi người đã xuất hiện đông đủ, liền mỉm cười cố gắng nói.
"Manh Manh cậu nên nghĩ kĩ lại, tôi không hề muốn gây sự với cậu. Nếu cậu đánh tôi thì do cậu gây sự trước, chắc chắn sẽ bị đình chỉ thi"
Tiểu Manh Manh tất nhiên là Hàm Lục Thiên chọc cho tức điên rồi, tính tình cậu ngang tàn ban đầu đã thấy người trước mặt không vừa mắt.
Nhưng hiện tại cậu còn có thể suy nghĩ được cái gì tốt hơn nữa sao? Là Hàm Lục Thiên cho người đánh Nam Anh trước. Hiện tại cậu ta đã thâm độc thế này rồi, tương lai sau này còn có thể thế nào nữa kia chứ?
Không đập cho cậu ta một trận thì đúng là không được mà.
Tiểu Manh Manh nghiến răng nghiến lợi nói.
"Mày không cần đánh tao, vì chỉ cần mày mở miệng là tao muốn đập chết mày rồi. Hôm nay tao không cần thi cũng được, nhưng nhất định mày cũng phải nhập viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-truoc-mat-ban-trai-lien-bien-thanh-cun-ngoan/3442484/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.