Triều Sinh bị cậu ta lắc lư đến quáng mắt, nhanh chóng vươn tay ngăn cản động tác của Lâm Yêu, thở dài nói: “Tao nói thật, tao không sao, mày đừng suy nghĩ lung tung nữa.”
Lâm Yêu vẫn thấy rất khó tin nổi: “Có phải anh ta nắm được nhược điểm gì của mày không?”
“Không có.” Triều Sinh nhìn quanh bốn phía, sau khi xác nhận tiếng nói chuyện của hai người bọn họ không có ảnh hưởng đến người khác, mới tiếp tục mở miệng, “Chỉ là mày, không, là tao chưa làm mày đủ hiểu tao.”
Lâm Yêu ngẩn ra, hắn xưa nay chưa từng hoài nghi mối quan hệ nhiều năm với Triều Sinh vẫn tồn tại chướng ngại, cho nên khi Triều Sinh nói như vậy, trong lòng hắn khó tránh khỏi cảm thấy mất mát, “Tao chưa đủ hiểu mày sao?”
“Đủ, không ai hiểu tao hơn mày nhưng tao bây giờ cũng không rõ bản thân mình là loại người gì.” Triều Sinh từ từ nói, thứ cậu không am hiểu nhất chính là bày tỏ tiếng lòng với người thân thiết, đặc biệt là với Lâm Yêu, Triều Sinh sợ mình biểu đạt không đúng lại thành nghĩa khác sẽ làm tổn thương đối phương, “Cho nên trước khi tao hiểu rõ bản thân mình, mày đừng cảm thấy quá kinh ngạc gì về tao cả.”
Lâm Yêu nghe xong lại hiểu rất mơ hồ, trực giác nói cho hắn biết, Triều Sinh tạm thời không muốn chia sẻ bất kỳ bí mật gì với hắn, phải chờ tới thời cơ thích hợp rồi bàn lại chuyện này.
Hắn luôn lo lắng Triều Sinh sẽ khư khư cố chấp rồi bị tổn thương, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-thu-vien-khong-duoc-lam-on/3104465/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.