Đầu đông năm nay rét lạnh khác thường, sáng sớm cả thế giới như bị một lớp sương mù bịt kín. 
Triều Sinh rúc trong chăn không muốn dậy, đợi đến khi thấy sắp không kịp giờ luyện tập nữa mới chịu chui ra, để da dẻ tiếp xúc với bầu không khi nhiệt độ thấp. 
Ăn sáng gọn lẹ, cậu bọc mình trong lớp áo nhung màu đen đi ra khỏi cửa, xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua một bao xúc xích. Cái này không phải để cho cậu ăn, mà là cho đám mèo hoang trú ở cổng Tây trường học. 
Cũng không biết đám mèo hoang này ở trường học bao lâu rồi mà vẫn chẳng có ai nhận nuôi, cho nên Triều Sinh hoặc là các sinh viên phát hiện ra chúng nó khi đi ngang qua con đường cũ này đều sẽ mua chút đồ ăn cho chúng. 
Triều Sinh đi dọc theo con đường lát đá xuyên qua một rừng cây nhỏ, ở chỗ rẽ chính là nơi cư trú của đám mèo hoang. Khi cậu đến, thứ nhảy vào tầm mắt cậu đầu tiên không phải đám mèo đang kêu gào đòi ăn, mà là một bóng người khá quen thuộc. 
Người đàn ông ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong tay cầm một túi thức ăn cho mèo. Triều Sinh nhìn thấy người đó, theo bản năng lui về phía sau nửa bước, định quay người rời đi ngay. 
Đối phương đã chú ý tới Triều Sinh, gọi cậu lại: “Chào buổi sáng, cậu cũng tới cho mèo ăn à?” 
Vì dục vọng chiếm hữu với mèo, Triều Sinh không để ý tới anh, đi lên trước, khom lưng đặt xúc xích mình mua xuống đất. 
Triều Sinh cho đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-thu-vien-khong-duoc-lam-on/101338/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.