Editor: Nhật Hạ
Nói đến khô cả cổ, bốn con quỷ Thanh Dương tứ quỷ mới hiểu được vấn đề.
“Thì ra chị Nguyên không phải chị mà là anh, là giả nữ, em hiểu rồi, cái này gọi là đam mê.” Đường Nguyên nói lẫm liệt.
Trang Hằng nhíu mày, “Vậy bụng chị Nguyên thì sao?”
“Mẹ ơi, vậy việc mang thai cũng là giả hỏ? Anh à, đam mê này thì em thật sự không hiểu.”
Trần Thải Tinh: … Ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đường Nguyên, thằng nhóc này là người nối nghiệp của Quách Dục à? Miệng cứ cằn nhằn, không đánh một trận thì tiếc ghê.
Đường Nguyên tự nhiên thấy nguy hiểm mà rụt cái cổ lại.
“Lần này tôi tới là để hỏi các cậu có muốn có công việc làm hay không, đương nhiên cũng là cơ hội cho các cậu báo thù.” Trần Thải Tinh nói về trò chơi thần quái, cậu cũng không muốn làm khó bốn con quỷ này, không cần giết người gì cả, chỉ cần hù doạ người trong phó bản đơn giản, chia ra làm vài phó bản là được rồi.
Tiểu Ngụy cũng tham gia.
Bốn con quỷ đương nhiên không ý kiến, bọn họ rảnh đến mốc người luôn á!!!
“Vậy em còn có thể trở về không? Em không yên lòng về mẹ.” Cố Giai Ân nói.
Không giống ba con quỷ kia, Cố Giai Ân tuy rằng bất hòa với mẹ, dù sao cũng là nhân quỷ thù đồ(*),càng tiếp xúc với quỷ thì càng không tốt, giống như bạn nữ lớp 11 kia, bọn họ cũng chỉ dám vào giấc mơ mà bổ túc, chờ bạn học nữ tìm được tự tin thì bọn họ không vào giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-than-quai-sinh-banh-bao/1808723/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.