Editor: Xoài
“Khi nào thì trả đám trẻ con kia về?” Hạ Đình hỏi.
Bằng một cách thần kì nào đó, Trần Thải Tinh bỗng dưng lại trở thành đội trưởng, cậu đang suy nghĩ về hào quang phát sáng vàng chóe của mình, nghe vậy, không buồn ngẩng đầu lên, nói: “Đợi thêm một ngày nữa đi. Để Tô Đạt đem cho bọn nhỏ chút đồ ăn, có điều không cần cho nhiều quá là được.”
Mọi người không hiểu, nhất là hai cô gái tốt bụng Lưu Sa Sa và Mai Thanh, tổ tiên trong thôn đã bị lật tẩy, tại sao còn phải nhốt mấy bé trai lại?
“Trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào tư tưởng của người trong thôn này, kể cả mấy bé trai được sinh ra và lớn lên trong mấy gia đình đó cũng vậy. Đừng nói con nít không hiểu chuyện, ở tuổi tụi đó đã có thể quan sát được mọi thứ, vừa vặn mượn cơ hội này dạy dỗ một chút, dù sao cũng không nguy hiểm, chịu đói, chịu lạnh một chút cũng chả mất cọng lông nào.” Trần Thải Tinh bày ra bộ dáng không mấy để tâm, đều là chị em chung huyết thống với nhau, thế mà ngày thường vẫn có mấy bé trai hơi một tí lại động tay, động chân, đánh mắng chị gái của mình, thời đại này là thời đại nào rồi chứ?
Nói xong vẻ mặt tiếc nuối, nói: “Ước gì linh hồn mấy người A Hương vẫn còn ở đây, đi hù dọa bọn họ một chút thì tốt rồi.”
Những người khác: …
Biết tâm lý chị mạnh mẽ rồi.
“Đi ăn cơm thôi, tôi đói rồi.” Trần Thải Tinh sờ bụng của cậu một cái, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-than-quai-sinh-banh-bao/1808604/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.