Editor: Maris
Đã có bốn người chết, Lâm Thiến Thiến cũng không phải là dạng người mới không biết cái gì, cô biết hậu quả của việc ra ngoài trước khi trời sáng, chính là vào lúc này, Lâm Thiến Thiến xác nhận rằng Trần Thải Tinh đã đi lên lầu ba, cầm theo lá thư.
Phòng khách yên tĩnh, sự âm trầm mang theo chút lạnh lẽo.
Những người đang ở đây mang theo sắc mặt khác nhau, có điều tất cả đều nhìn về NPC, chờ Mr. House ra tay, đặc biệt là trong mắt Kim Hải mang theo niềm vui sướng. Làm trái với lời nói của NPC, con gà kia chết chắc rồi.
Khuôn mặt cứng đờ của Mr. House bởi vì cảm xúc mãnh liệt mà co giật, ánh mắt băng lãnh mạnh mẽ nhìn chằm chằm Trần Thải Tinh.
Tim Trần Thải Tinh như muốn ngừng đập, đầu óc trống rỗng, tay nắm Nguyên Cửu Vạn khẽ siết chặt, để nhóc không trở nên kích động. NPC đã nói qua mọi người không được đi lên lầu ba, thế nhưng cậu không chết, hơn nữa NPC cũng không bắt quả tang tại chỗ.
Không có chuyện gì.
Nhất định là không có chuyện gì hết.
Đầu óc dần dần bình tĩnh, Trần Thải Tinh nhìn về phía Mr. House, cảm thấy bình tĩnh hơn, nở nụ cười, lịch sự nói: “Thật đúng lúc, Mr. House, làm phiền ngài lâu như vậy rồi, chúng ta còn chưa thẳng thắn trò chuyện với nhau bao giờ.”
Mọi người:???
Kim Hải: Đầu óc con gà này có vấn đề à, NPC mau nhanh chóng giết chết tên đó đi!
Ánh mắt Mr. House đặt ở trên mặt Trần Thải Tinh khá lâu, như muốn từng chút một gặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-than-quai-sinh-banh-bao/1808586/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.