Chương trước
Chương sau
Tác giả: Bạch Cô Cô
Edit: Chinn
Vừa mới bắt đầu bọn họ còn tương đối thu liễm, chỉ là âm thầm ra tay, mắt thấy Sở Tu không hề bị ảnh hưởng chút nào. Đến khi sắp lấy được quả táo vàng, vài người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, như là hạ quyết tâm gì đó.
Lúc ấy Sở Tu mới vừa leo lên tường cao, còn chưa nhảy xuống, đột nhiên có người vươn tay bắt lấy mắt cá chân cô, dùng sức kéo cô về phía sau, sau đó dùng lực đó hướng lên trên.
Lập tức phía sau có người xông tới muốn ôm Sở Tu lại, nhưng Sở Tu phản ứng rất nhanh nhạy, dùng sức giẫm lên mặt anh ta, nương theo lực đạo đó nhảy qua khỏi tường cao.
Sở Tu thoạt nhìn giống như một con én chao đảo bay qua tường cao, sau đó cô tăng tốc ngay lập tức đuổi kịp người đã kéo mình. Động tác của cô dứt khoát lưu loát, một chân đá người đó vào chiến hào, lúc còn chưa qua chiến hào, người nọ muốn bò lên trên, một chân cô đạp lên trên mặt anh ta, lại đá người trở về, lúc này mới bình tĩnh mà chạy tới chướng ngại vật kế tiếp.
Rốt cuộc con người cô luôn luôn như vậy, có thù báo thù có oán báo oán, báo thù dứt điểm trong một sớm một chiều.
Người đàn ông kia bị đá răng cửa cũng sắp rớt, nhanh như chớp một lần nữa lăn vào chiến hào, chờ đến khi ở bò lên trên đã đến lúc đếm ngược.
Trùng hợp chính là, trong nhóm người này có một người chơi, năng lực đặc biệt của anh ta rất kỳ quái, có thể ném ra một khối dịch nhầy, làm người dính vào tại chỗ, thời gian có thể duy trì 3~5 giây.
Bằng vào năng lực này, ở một ít phó bản dù là gặp nguy hiểm, cũng có thể dựa vào việc khiến đồng đội hoặc là người chơi không quen biết dính vào tại chỗ, để anh ta tranh thủ thời gian.
Hăng lực này thậm chí cũng có thể đối phó với Boss, chẳng qua hiệu quả rất nhỏ, nhiều nhất có thể làm Boss tạm dừng một chút mà thôi.
Trước kia năng lực này vẫn luôn vô dụng, gần nhất là không muốn cùng người kết thù, thứ nhất là không muốn gây thù chuốc oán với người khác, thứ hai là không muốn để lộ ra ngoài, nếu không có thể bị người khác đề phòng vào những thời điểm quan trọng.
Nhưng ngay khi nghe tin người xếp hạng cuối cùng sẽ bị trừng phạt, anh ta rất muốn đục nước béo cò.
Chất nhầy là một khối màu xanh lục, trông giống như một bản Slime thu nhỏ. Nói trắng ra là nó giống như một con sên. Dù ném đến đâu, nó sẽ lan ra ngay. Dù chạm vào bộ phận nào trên cơ thể, nó sẽ ngay lập tức dính chặt vào.
Vốn dĩ ý tưởng của người chơi này là, trước kéo Sở Tu từ đệ hạng nhất xuống hạng nhì, sau đó anh ta trộm ném chất nhầy ra ngoài, nào ngờ dưới chân Sở Tu giống như có mắt vậy, hoàn toàn tránh đi chất nhầy của anh ta, không bị dính lại còn chưa tính, còn khiến người phía sau bị dính chặt lại.
Thật là xấu hổ…
Trong lúc nhất thời các loại ám toán kỳ kỳ quái quái ám đều hướng tới Sở Tu, trong lòng Sở Tu còn rất mệt, đặc biệt là ngay lúc lấy được quả táo vàng về tay kia, cô là phải đối mặt tất cả các người chơi ở phía sau.
Đám người chơi đó cơ hồ vây kín Sở Tu, ánh mắt mọi người đều dừng ở quả táo vàng trong tay cô.
Chú hề nói chính là, sau khi đến điểm cuối, bạn lấy được quả táo vàng, rồi sau đó quay trở lại điểm xuất phát để được hạng nhất, nếu giữa đường quả táo vàng bị cướp thì sao?
Đây là một cái bug, là kẽ hở trong quy tắc, chú hề không nói, trong lòng người chơi đều rõ ràng, một khi cướp được quả táo vàng, có thể che chở quả táo vàng trở lại điểm bắt đầu, chắc chắn chú hề sẽ không để ý.
Nói không chừng anh ta còn vui mừng nhìn mọi người tranh đoạt nữa, bằng không lúc trước khi thi đấu sao lại không nói quy tắc ra cho mọi người, quy tắc chính là không có quy tắc.
Sở Tu cũng rất rõ ràng điểm này, nhưng cô cực kỳ bình tĩnh, tuy rằng nói kế tiếp chỉ cần ổn định thứ tự, lại lấy được một lần hạng nhất, hoặc là không cho cùng một người đạt được ba lần hạng nhất, tổng hạng của cô sẽ ổn định.
Nhưng Sở Tu vẫn là hy vọng có thể lấy được càng nhiều quả táo vàng, cô mới không nhường đồ vật trong tay cho người khác đâu.
Nằm mơ đi thôi.
Đáng được ăn mừng chính là, nhóm người này cũng không có hoàn toàn liên hợp với nhau, cũng không thể nói như thế, có lẽ tâm tư bọn họ đều giống nhau, nhưng bởi vì bọn họ căn bản không ăn ý, cho nên không có cách nào cùng nhau động thủ, bởi vì như vậy rất dễ dàng kiếm người phe mình bị trúng chiêu.
Bọn họ chỉ có thể dựa theo ai các gần ai cách xa, ưu tiên động thủ với Sở Tu.
Tính ra kỳ thật mỗi lần cũng chỉ là đối phó một hai người, quần ẩu có lẽ sẽ phiền toái một chút, thuần túy solo ai cô cũng không sợ.
Tốc độ Sở Tu chưa giảm chút nào, bởi vì cô hiểu rõ, lưới cọc thấp là nơi không thích hợp giao thủ, cô hiểu thì tất nhiên bọn họ cũng hiểu, thích hợp động thủ chính trước hoặc sau khi vào lưới cọc thấp.
Ở lưới cọc thấp cũng chỉ có ngáng chân cô, không có cách nào động thủ trực diện.
Quả nhiên, cô vừa đến lưới cọc thấp, người đầu tiên vừa chui ra liền xông thẳng tới Sở Tu, Sở Tu không hề hoảng hốt, thậm chí còn giơ nắm đấm lên nhào vào.
Bụp!
Lúc bị đấm trúng ấy, người đàn ông kia liền thấy rằng anh ta không phải đánh một người, mà là một đầu máy xe lửa nhỏ hoặc một đầu trâu phẫn nộ.
Ngay lúc anh ta bị đấm bay, một người khác đang chờ cơ hội lao vào. Nắm đấm chuẩn bị sẵn của Sở Tu đã tung ra một cú, đánh thẳng vào cằm người đó, khiến anh ta choáng váng trong giây lát, gần như bị sốc ngay tại chỗ.
Lúc này Sở Tu đã hạ thấp người, chui vào lưới cọc thấp, trong đó còn tránh thoát hai cục nhão dính dính, sau đó chui ra khỏi đó bằng tốc độ nhanh chóng.
Ngay lúc cô ra khỏi, cô đã lăn người về phía trước nhanh như chớp, né tránh một cú đá chân, rồi nhảy về phía trước như một con thỏ, lẻn qua hai người họ.
Cô rất giống một chiến binh bắt đầu va chạm dã man, tiến lên không ngừng, người tới đâm người, thần tới đấm thần.
Thật sự chính là cái lại đặc biệt kiêu ngạo, ở giữa đám người đấu đá lung tung, thật ra Sở Tu xuống tay không nặng, cô cũng chưa động đao, cũng có cố tình giảm bớt xung đột, có thể trán liền tránh, tránh không khỏi mới động thủ.
Nhưng trong lòng đám đàn ông đó vẫn để lại bóng ma thật sâu.
Đây là con gái?
Hay là người con gái xinh đẹp?
Hay là người con gái trẻ xinh đẹp bề ngoài có chút nhu nhược?
Có người còn nghĩ ra một câu nói rất kinh điển trong truyện võ hiệp.
Trong giang hồ giữa nguy hiểm nhất chính là ba loại người.
Người già, phụ nữ và trẻ em.
Ba loại người này vốn dĩ đã yếu, nhưng càng yếu thì càng phải đề cao cảnh giác, bởi vì trời sinh yếu đuối mà lại có chỗ đứng trong giang hồ, nhất định phải có một chút kỹ năng.
Hiện tại trong lòng bọn họ, hình tượng của Sở Tu chính là King Kong Barbie cộng với Tảo Địa Tăng.
[Tảo Địa Tăng (上少林扫地僧) hay Vô Danh Thần Tăng - nhân vật trong "Thiên long bát bộ". Mặc dù xuất hiện một cách khiêm tốn với bộ áo cà sa cũ nhưng ông là nhà sư võ công cao cường nhất. Nhiều nguồn tài liệu thừa nhận ông là nhân vật lợi hại nhất trong tất cả các bộ truyện Kim Dung. Ông là vị sư Thiếu Lâm duy nhất luyện thành 72 tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm.
Là nhà sư quét rác trong Tàng Kinh Các, nhưng đồng thời cũng là một loại “Chân nhân bất lộ tướng”, là một “Cao thủ không bao giờ rút kiếm”. Không ai biết tên ông, cũng chẳng bao giờ để ý. Ông cứ lặng lẽ quét lá suốt hơn 40 năm ở chùa Thiếu Lâm, bề ngoài cứ như là bỏ mặc thế sự nhưng lại nắm được hết thảy bí mật lớn nhỏ.]
Sau khi một lần nữa đấm vào một kẻ đang muốn vượt qua cô, Sở Tu nhẹ nhàng vượt qua chướng ngại vật, rồi nương theo nó mà vững vàng mà dừng ở điểm bắt đầu.Cô điều chỉnh hô hấp lại, cất quả táo vàng vào trong túi, cuối cùng vỗ vỗ bụi ở góc áo, không hề nhìn ra mới vừa rồi đã trải qua một hồi hỗn chiến.
Đến lúc những người đó lần lượt trở về điểm bắt đầu, có người mặt mũi bầm dập, có người đi khập khiễng, bọn họ ngược lại càng giống như bị quần ẩu.
Sở Tu bình tĩnh trong ánh mắt phức tạp của đám đàn ông, cô đã giành được bốn hạng nhất, cho dù không tham gia hai trò chơi tiếp theo, hạng nhất cuối cùng cũng ổn định.
Cái này làm cho rất nhiều người đều hối hận, vì sao lúc ấy không lựa chọn cô làm đồng đội.
Đấm ngực dậm chân hối hận, cái người đại lão này, có thể không cần điệu thấp như vậy được không hả?
“Tôi có thể đi cắt dây thừng chưa?” Sở Tu cười tủm tỉm hỏi.
Chú hề hận nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng anh ta là rất chán ghét Sở Tu, lại e ngại quy tắc, chỉ có thể mắt không thấy tâm không phiền: “Đi đi đi!”
Điều này càng khẳng định suy nghĩ trong lòng Sở Tu, ở trong phó bản, có một quy tắc áp đảo chú hề, có lẽ chính là vốn dĩ phó bản này đã có quy tắc, thứ hệ thống chế định, nhất định là một trình tự cao hơn Boss một chút.
Từ góc độ này cho thấy, chênh lệch giữa Boss phó bản và người chơi là không lớn lắm.
Bọn họ đều phải tuân theo quy tắc do hệ thống đặt ra, người chơi vi phạm quy tắc này sẽ bị chết, Boss vi phạm quy tắc này có lẽ sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Đặc biệt là một Boss hình người có chỉ số IQ như chú hề này.
Nói thế nào đây? Giống như người khổng lồ cô đã gặp trên đảo hoang trước đây, chỉ số thông minh của nó tương đối thấp, vì vậy khi nó chịu sự chi phối của quy tắc, cũng sẽ không sinh ra ý tưởng vi phạm quy tắc. Nhưng là loại Boss hình người thì khác, bọn họ càng thông minh, có được càng nhiều trí tuệ, đồng thời cũng sẽ bị tình cảm chi phối.
Đây là ưu thế, cũng là hạn chế.
Chẳng hạn như chú hề này, bị Sở Tu năm lần bảy lượt làm cho tức giận thành cái dạng gì? Nhưng cũng không có cách nào trực tiếp công kích Sở Tu.
Đến bây giờ Sở Tu còn tung tăng nhảy nhót, thậm chí còn muốn tiếp tục làm cho anh ta tức giận đến thất khiếu bốc khói, anh ta cũng chỉ có thể cố nhẫn nại, sau đó chỉ có thể đối phó Sở Tu trong vòng quy tắc.
Sở Tu cầm kéo đi đến chỗ cắt dây thừng, hiện tại cô đã càng ngày càng bình tĩnh, cắt đến người là bình thường, cắt không đến người mới là kỳ quái.
Làm một tù trưởng Châu Phi, trong đen có tím, trong tím có đen, không cần đi cưỡng cầu vận khí của mình.
Chỉ là lúc này đây, một kéo đi xuống thế nhưng cắt đứt sợi dây thừng trống, Sở Tu vẻ mặt ngạc nhiên, nhịn không được cảm thán: “Chú hề tiên sinh, ván trước tôi vừa mới hỏi anh có phải có mờ ám gì không, có phải có thao tác ngầm không, vậy mà bay giờ liền cắt trúng dây thừng không có người!”
Sở Tu cười tủm tỉm nhìn chú hề: “Trùng hợp như vậy sao?”
Hiện tại nếu trong tay chú hề có một con dao, nói không chừng sẽ trực tiếp đi đâm Sở Tu, anh ta chưa từng gặp qua người chơi đáng ghét như vậy! Chưa từng có!
Ahhhhhhhhhh anh ta muốn giết người!
Nhưng mà cho dù chú hề bị chọc giận đến xanh mặt, tức đến phát điên cũng không có cách nào chủ động làm cái gì với Sở Tu. Điều duy nhất có thể làm chính là trước khi bắt đầu một vòng đấu mới điên cuồng mắng chửi những người chơi nam.
“Các người chính là rác rưởi! Rác rưởi! Các người vẫn là đàn ông sao? Bị một phụ nữ… Một đám người bị một người phụ nữ đùa giỡn!”
“Nếu tôi là các người, hiện tại đã sớm đi tìm con dao cắt cổ mình rồi! Căn bản là không có mặt mũi sống sót!”
“Đám người chơi lần này, là đám mà tôi thấy phế nhất!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.