Tác giả: Bạch Cô Cô
Edit: Chinn
Tại đảo hoang, ban đêm đến rất nhanh, giống như là trực tiếp lược bỏ hoàng hôn, mặt trời từ từ chuyển hướng, chưa kịp xuống núi thì ánh mặt trời đã biến mất.
Thật sự thì vào ban ngày, toàn bộ hòn đảo rất tĩnh mịch, bởi ban ngày ngay cả động vật cũng không có, chỉ Sở Tu bọn họ và những người tham gia trò chơi.
Đến ban đêm, ngược lại sẽ náo nhiệt hơn một chút, các loài động vật muôn hình muôn vẻ từ các huyệt động ra ngoài, bắt đầu chuẩn bị đi săn.
Ba người ở bên trong huyệt động ăn uống no đủ, vây quanh đống lửa sưởi ấm, Đỗ Điềm Điềm đang sử dụng công cụ duy nhất mà cô ấy có, cố gắng biến những tấm da này thành những chiếc áo khoác nhỏ linh tinh.
Nhưng làm rất gian nan, chủ yếu là do có quá ít công cụ, đâm thủng tấm da là nhờ vào cây kim nặn mụn, sau khi đâm thành lỗ nhỏ rồi lấy dây thừng xuyên qua, cứ làm tiếp như vậy sau đó buộc nút ở phía dưới cùng.
Nhìn kỹ hơn, nó thực sự là một tấm lông thú có hai lỗ to có thể đưa tay ra, hai hàng lỗ khác để xuyên dây thừng qua.
(Hai đoạn trên nó hơi khó hiểu á, tui đoán đại khái ý nó vậy nên tui edit vậy luôn, mọi người thông cảm nha)
Phải giữ ấm nên Đỗ Điềm Điềm mất nhiều thời gian để làm một cái, Trần Thiên Lâm đã giúp đỡ rất nhiều, chủ yếu là bởi vì đâm xuyên da thú tương đối mệt.
Sở Tu tích cực muốn hỗ trợ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-trong-game-chay-tron-lam-lao-dai/1062135/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.