Dương Văn vuốt ve xuyên qua quần lót của cô, hơi ẩm từ quần lót của cô đã lan đến tay hắn, hắn xoa nắn môi cô, ngón tay lướt qua cái lỗ rồi nhẹ nhàng đưa vào, quần lót ướt đến mức tưởng chừng như có thể vắt nước ra ngoài.
Hắn kéo quần lót của cô xuống, háo hức cởi nó ra bằng cả hai tay rồi ném xuống đất.
Mép váy ngủ của Trần Tĩnh được vén lên, để lộ ra âm hộ mịn màng của cô, trắng nõn mềm mại, không có một sợi lông tóc nào, dường như có một vết nước chảy ra từ khe hở nhỏ.
Trần Tĩnh không khỏi khép chặt hai chân, Dương Văn giống như bị điểm huyệt, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào lỗ hoa, Trần Tĩnh không nhịn được lại rỉ nước ra.
Dương Văn cúi đầu ngửi ngửi âm hộ cô, tácg mở hai chân khép chặt của cô, ánh mắt hắn khiến khe hở càng siết chặt lại, hắn liền đưa lưỡi ra liếm cửa huyệt động kia.
"Ah…"
Trần Tĩnh nắm chặt tóc hắn, bị liếm láp đến mất hồn, kỹ năng môi lưỡi của hắn rất tốt, lúc thì nhẹ nhàng đưa ra lúc lại hút vào thật mạnh, cô không thể không nâng cao hạ thể hòng tiếp xúc gần hơn, nhưng rồi lại muốn rút lui vì quá kích thích.
Dương Văn giữ chặt hai chân cô, không cho cô di chuyển, hắn nhẹ nhàng cắn vào âm đế, lại dùng lưỡi mô phỏng việc thụt ra thụt vào, liếm láp và hút lấy cửa huyệt, còn nuốt toàn bộ hoa dịch tiết ra.
Trần Tĩnh rất nhanh đã xin tha trong miệng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tro-cung-nha/3403263/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.