"Bọn họ không phải luôn ở bên nhau sao?" Tô Kiệt tự mình than thở, "Nói đến việc này mà sợ, mỗi lần hai người kia có hoạt động chung gì đó, trời ạ, fan CP của hai người hint đến mức nhiều lần lên cả hotsearch, anh muốn kéo xuống cũng kéo không được, hiện tại cũng tốt, đi là ổn hết mọi chuyện. Chỉ là em nên tránh xa Santa một chút, vạn nhất cậu ta thích gương mặt này của em!"
"Cái gì đi rồi? Cái gì ở bên nhau?" Lưu Vũ cảm thấy hôm nay anh họ của cậu nói một câu nghe cũng không hiểu.
Tô Kiệt giải thích: " Santa nói sẽ đưa Tiểu Vũ về nhà của mình ở Nhật Bản. Mặc dù không thể giải quyết vấn đề 100%, nhưng danh tiếng của em cũng không được người Nhật biết đến nhiều, cũng coi như là một biện pháp có ích. Tiểu Vũ là một người sống sờ sờ, anh cũng không có khả năng làm cho cậu ta biến mất tại chỗ, nếu đã quyết định rời đi vậy thì chúc bọn họ người có tình cuối cùng thành người một nhà, chỉ cần không đem đến phiền phức cho em là được."
"Không phải... không phải..." Lưu Vũ hoảng cả lên, hai tay cậu sờ loạn bốn phía, thật vất vả mới ở trong ngăn kéo tìm được điện thoại của mình, hoàn toàn không để ý mình còn mặc quần áo bệnh nhân mà muốn chạy ra ngoài.
Tô Kiệt đứng bật dậy bắt lấy người: "Em làm gì vậy?"
"Buông em ra! Buông em ra!" Lưu Vũ ra sức giãy dụa.
Tô Kiệt sợ cơ thể cậu không chịu đựng nổi, lại không dám quá kích cậu, đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-khong-co-em/4153424/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.