Buổi livestream kia dường như đã để người đại diện nếm được ngon ngọt, thì ra có hai người giống nhau như đúc cũng không nhất định sẽ gặp phiền phức. Người đại diện đem một số công việc nhỏ vụn vặt giao cho Tiểu Vũ làm, trước kia bởi vì Lưu Vũ bận bịu không thể nhận thêm thương vụ, hiện tại có một bản sao, giải quyết được không ít vấn đề.
Mới đầu chuyện này còn giấu giấu diếm diếm, nhưng sau khi thử mấy lần hoàn toàn đều không bị lộ, người đại diện xử sự cũng lớn mật hơn.
Lưu Vũ không thể nào phản kháng nổi hành động của công ty, điều duy nhất cậu có thể làm chính là đem bản thân đi làm việc suốt ngày đêm không nghỉ. Bởi vì người đại diện nói cậu kham không hết việc nên mới tìm Tiểu Vũ thay thế, vậy chỉ cần cậu kham được hết thì người đại diện sẽ không tìm đến cậu ta nữa.
Người trợ lý luôn đi theo Lưu Vũ thật sự không đành lòng nhìn cậu tự chèn ép bản thân đến nỗi không có thời gian ăn cơm nghỉ ngơi như vậy. Nhưng cô bất quá cũng chỉ là một trợ lý sinh hoạt, không thể can thiệp được vào chuyện gì.
Có lẽ cậy mình còn trẻ, Lưu Vũ miễn cưỡng tiếp tục chống đỡ. Cậu rong ruổi khắp các con đường, từ thành phố này đến thành phố khác, từ dưới đất đến khi trên trời, từ sân bay trực tiếp đuổi tới phòng tập luyện, cậu dường như không trở về kí túc xá, cậu cũng không biết mình cố chấp vì cái gì, có lẽ cũng chỉ là vì lòng tự trọng đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-khong-co-em/4153418/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.