Trong bữa tối Tống Thần không được thoải mái, cậu vốn không phải người nói nhiều, dù người quen thuộc nhất là Chu Ninh còn đang cọc, nhưng vẫn tập trung tinh thần trêu chọc Nguyên Nguyên. 
Chỉ có cậu cùng Trần Lãng chăm chú ăn, chỉ là cậu ăn chưa được bao nhiêu đã đặt đũa xuống. 
Trần Lãng hỏi cậu, “No rồi?” 
Tống Thần: “Ăn không ngon.” 
Lời vừa nói ra chính mình cũng ngạc nhiên, mặc dù cậu bị nuông chiều lâu nay, nhưng trước đây sẽ không nói ra những lời này, nhiều nhất sau lưng chỉ chửi tục kêu khó ăn. 
Sau bữa tối bọn họ đi về khách sạn, khu vực này là khu phố thương mại rất náo nhiệt, Chu Ninh cùng Nguyên Nguyên hai người vừa đi vừa dừng lại ngó đông ngó tây mua đồ, rất nhanh đã bị bỏ lại sau lưng. 
Tống Thần trong lòng vừa buồn bực vừa nóng, hối hận vì đã đi ra ngoài ăn, còn không bằng ở trong khách sạn tùy tiện ăn một ít. 
Cậu đưa tay ra trước mặt Trần Lãng, “Đưa thẻ phòng cho tôi.” 
“Làm gì?” Trần Lãng không cho. 
“Tôi phải về.” 
Trần Lãng cười, “Ý cậu là để cho tôi lưu lạc đầu đường ngủ?” 
Tống Thần chỉ phía sau, “Cậu không phải còn muốn đợi cô ấy, tôi đi về trước, còn phải đọc sách.” 
Trần Lãng nhìn cậu, trong mắt mang ý cười khó giải thích, “Không phải còn có Chu Ninh ở đây à, tôi cùng cậu trở về.” 
Vậy mặc kệ Nguyên Nguyên? 
Thoạt nhìn không tốt lắm, đem em gái một thân một mình ném cho Chu Ninh không ổn lắm. 
Cậu không phải không tin bạn chí cốt Chu Ninh, chỉ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-binh-thuong-phan-hoa-thanh-omega/270504/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.