Chương trước
Chương sau
Phó Kỳ Hâm lắc đầu, hai thái dương đã co giật nặng trĩu, biểu tình muốn đi nghỉ ngơi. Cậu thở dài, quơ tay muốn tắt máy tính, nhưng đột nhiên thông báo hiện lên cảnh báo virus xâm nhập.

"Hầy, máy tính xài cũng được năm năm rồi, nên đem đi sửa thôi..."

Cậu vừa định bỏ máy tính sang một bên, đột nhiên trên màn hình xuất hiện bảng thông báo. Giọng nói máy móc vang lên, không ra nam, không ra nữ.

"Xin chào, tôi là hệ thống mã số SEUV001, bạn có một lời mời tham gia trải nghiệm bộ tiểu thuyết 'Cuồng chiếm hữu'. Bạn có hứng thú chứ?"

Phó Kỳ Hâm nán lại, virus dạo này đều kỳ lạ vậy sao? Trải nghiệm tiểu thuyết? Cậu mơ hồ không hiểu, liền bấm xem thêm. Đọc một chút, đại khái chính là cậu sẽ được trở thành nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết này, trải nghiệm và cùng hỗn công đưa cuốn tiểu thuyết tới hồi kết.

Ánh mắt của Phó Kỳ Hâm nằm ngang, lừa ai thế? Thời buổi này còn có mấy hình thức ấu trĩ vậy sao?

Cậu không quan tâm đến nó, thấy không thoát được giao diện hệ thống, Phó Kỳ Hâm mặc kệ để nó sang một bên, sau đó đặt lưng lên chiếc giường êm ái.

Một lúc sau, căn phòng yên tĩnh bỗng vang lên một âm thanh máy móc quen thuộc.

"Trường hợp không phản hồi, hệ thống sẽ tự động giúp người trải nghiệm đưa ra lựa chọn."

"Đồng ý."

SEUV001: Người chơi thân mến, 001 bận chạy KPI, người hãy coi như đang làm phước, xin đừng quở trách!

Nước... đều là nước...

Khó thở quá... khó thở quá... chết mất...

Phó Kỳ Hâm cảm nhận cả cơ thể mình đều bao quanh bởi nước, tiếng cười, tiếng hét một lúc mơ hồ, lại một lúc rõ ràng. Thế rồi, ánh mắt màu nâu sáng bật mở, khung cảnh trước mắt Phó Kỳ Hâm vậy mà lại toàn là nước.

Cậu ta vùng vẫy trong bối rối, cảm giác bản thân đã cách mặt nước rất xa rồi, những cái bóng in trên nó cũng mờ dần đi.



Sao thế này... Phó Kỳ Hâm bị ném xuống hồ trong khi đang ngủ hay sao?

Một giọt nước mắt rơi ra trong vô thức, hòa cùng với làn nước trong xanh của hồ. Ý thức của Phó Kỳ Hâm mờ dần đi, cả cơ thể mỏng manh tự do chìm sâu trong lòng hồ.

Cậu sắp chết rồi sao? Một cái chết vô nghĩa, một cái chết vô lý.

Thế rồi, bên tai vang lên một tiếng ùm thật lớn khiến cho Phó Kỳ Hâm khó khăn mở to mắt. Trước mặt cậu là một thiếu niên trạc tuổi đang dùng hết sức bơi về phía cậu, bàn tay đưa ra đón lấy thân thể đang dần chìm đi.

Rốt cuộc, Phó Kỳ Hâm cũng được kéo lên bờ.

Tầm nhìn của cậu giảm dần, chỉ nghe bên tai những lời nói râm ran, những tiếng gọi réo rắt cùng những hình ảnh nhạt nhòa mờ ảo.

Cậu ta ngất lịm đi.

"Kỳ Hâm! Kỳ Hâm! Mau tránh ra, mau tránh ra."

Một âm thanh máy móc lại một lần nữa văng vẳng trong đầu.

"Xin chào người chơi 1827, xin tự giới thiệu, tôi là hệ thống SEUV001, quản lý trực tiếp của bạn trong không gian trải nghiệm này."

Phó Kỳ Hâm mơ hồ nhìn xung quanh, rõ ràng là chỉ có một khoảng không rộng lớn, chẳng một bóng người, giọng nói ấy rốt cuộc đã phát ta từ đâu?

"Ai? Là ai giải thần giả quỷ, mau ra đây!"

"Người chơi xin bình tĩnh, tối qua tôi từng xuất hiện và giới thiệu về trò chơi này, cậu quên nhanh vậy rồi à?"

Phó Kỳ Hâm chợt nhớ lại, máy tính hôm qua khi bị nhiễm virus cũng đã từng nghe thấy giọng nói này. Đại não ngay lập tức nảy số, những bối cảnh quen thuộc mà cậu hay đọc trong tiểu thuyết dần hiện ra.



"Hệ thống? Tôi xuyên thời không rồi sao?"

"Đúng vậy, người chơi đã lựa chọn trải nghiệm trở thành nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết 'Cuồng chiếm hữu' của tác giả Bắc Đường Đường, sẽ có rất nhiều điều thú vị sẽ xảy đến trong hành trình này."

"Cơ mà... hôm qua tôi nhớ mình đâu có đồng ý với lời mời nào đâu?"

Hệ thống lúng túng, làm việc xấu bị phát hiện nhất định phải chuyển chủ đề thôi!

"Trong suốt hành trình trải nghiệm, có khó khăn gì 001 tôi nhất định sẽ giúp đỡ."

Không cần suy nghĩ nhiều, Phó Kỳ Hâm cũng đã tiếp nhận được chuyện kỳ lạ trước mắt. Đọc tiểu thuyết nhiều xem ra cũng có lợi, trong trường hợp sẽ không sốc mà ngất đi. Cậu bình thản ngồi xuống, ngẩng đầu lên nói với khoảng không.

"Vậy... vậy hiện tại tôi là Phó Kỳ Hâm, Omega trong bộ tiểu thuyết này sao?"

"Chính xác là như vậy."

Phó Kỳ Hâm chợt cảm thấy hứng thú, bình thường ký chủ trong các bộ tiểu thuyết đều được buff sức mạnh, làm những nhiệm vụ bất khả kháng, có phải cậu cũng sẽ như vậy không?

"Nhiệm vụ của tôi là gì?"

"Trải nghiệm diễn biến của toàn bộ cuốn tiểu thuyết, đẩy nhanh tiến độ hắc hóa của nam chủ, viết lên một cái kết hoàn hảo giữa hai người."

Ánh mắt của Phó Kỳ Hâm lại nằm ngang, tức là ngoài việc cứ sống theo nguyên tác nhưng nhanh hơn một chút, Phó Kỳ Hâm sẽ không được làm gì cho tới khi câu chuyện kết thúc?

Xử lý trà xanh, oanh tạc thế giới, công lược nam chủ đâu? Mộng đẹp cứ vậy mà tan biến sao?

Nhạt nhẽo như vậy, thật chẳng giống tưởng tượng chút nào!

"Cốt truyện có lẽ người chơi đã nắm rõ, vậy 001 chúc người chơi lên đường bình an!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.