Chương trước
Chương sau
Có nhầm lẫn gì không? Hệ thống có đọc sai gì đó không? Nụ hôn đầu của cậu, hắn ta đáp lại nhiệt tình như nuốt cả lưỡi, tại sao lại bị trừ tận 100 điểm?

Dư Niên hắn ta rốt cuộc là con người hay là loài vật nào, tâm lý thất thường đến mức muốn đánh vậy sao?

Nội tâm của Phó Kỳ Hâm gào thét không thôi, cách này bình thường chẳng phải rất hữu dụng, đôi khi còn là bước nhảy của một mối tình bá đạo. Tại sao mọi chuyện lại không giống với những gì cậu tưởng tượng?

"Dư... Niên... tên khốn ngu ngốc!"

Phó Kỳ Hâm mãi sau đó mới ra ngoài bàn ăn cùng mọi người, cậu thậm chí còn không dám ngước lên nhìn Dư Niên. Tên nam nhân này cứ một mặt lạnh lùng, khó gần chết đi được.

Dư Niên vậy mà lại kéo ghế cạnh mình ra, ý muốn cậu ngồi xuống. Phó Kỳ Hâm nhìn Dư Trang Vũ cười cười đối diện mãi mới hiểu, tên này chỉ muốn làm ra vẻ trước mặt ba, vốn dĩ cũng không có ý định với cậu.

Bữa cơm trưa diễn ra rất suôn sẻ, Dư Niên lại còn bị ba bắt đưa cậu tới trường. Ngồi trên xe, Dư Niên ném cho Phó Kỳ Hâm một tệp tài liệu.

"Đây là gì?"

"Có mắt tự đọc."

Phó Kỳ Hâm phùng miệng, cậu mở ra, đập ngay vào mặt là bản hợp đồng hôn thê. Cậu không hiểu, lật đi lật lại vài trang đã hoa hết cả mắt, những điều khoản dài dằng dặc tận ba mươi trang.

"Hợp đồng hôn thê là thế nào?"

Dư Niên ném cho cậu một cái nhìn lạnh nhạt, hắn ta vịn vào tay lái, khóe miệng khẽ nhếch lên.



"Cậu thừa biết tôi với cậu tương lai lấy nhau cũng chỉ vì ơn huệ, cho nên đừng vì vậy mà được nước lấn tới. Đó là bản hợp đồng hôn thê, nếu cậu dám sai phạm bất cứ điều khoản nào, cậu phải tự mình đứng trước mặt ba tôi hủy bỏ cuộc hôn nhân gượng ép này bằng mọi cách."

Dư Niên hắn ghét Phó Kỳ Hâm đến phát điên rồi. Hắn trực tiếp ép cậu không được, bây giờ lại dùng bản hợp đồng này ra đối phó? Sao trước giờ đọc truyện, cậu cảm thấy Dư Niên chỉ là một tên Alpha mỏ hỗn, bây giờ mới phát hiện hắn còn là tên ấu trĩ!

"Không được tiếp xúc thân mật..."

Phó Kỳ Hâm cười nhạt, đến cả việc cậu lại gần Dư Niên cũng khó chịu tránh né, làm gì có chuyện tiếp xúc thân mật.

"Nhưng trường hợp như hôm nay thì sao?"

"Cậu thử một lần nữa đi, xem tôi có cắn nát cái miệng thối của cậu ra không. Trừ khi tôi chủ động, bằng không cậu là người vi phạm hợp đồng."

Phó Kỳ Hâm nuốt nước bọt, hắn là nhân vật chính ngông cuồng bá đạo, nói gì thì là thế, cậu nhịn, cậu nhịn!

"Không được tùy ý gọi tên của A nơi đông người, không được làm phiền A, không được rêu rao thân phận vị hôn thê, vị hôn phu..."

Đọc đến đây, Phó Kỳ Hâm cũng thở nhọc. Cái thân phận ấy cả trường đều biết, có cần phải ghi hẳn thế này không? Đều là không được không được, đọc đến loạn cả mắt, nhức cả đầu. Cậu chán nản gấp nó lại, có hợp đồng của hôn thê chắc cũng sẽ có hợp đồng của hôn phu chứ?

"Cậu... đưa ra cho tôi nhiều điều kiện như thế, vậy bản hợp đồng của cậu là thế nào?"

Phó Kỳ Hâm trước giờ chỉ biết làm theo lời hắn, chưa từng dám lên tiếng về bất cứ chuyện gì. Lần này cậu lại chủ động khiến cho Dư Niên có vài phần kinh ngạc. Thế nhưng, hắn vẫn chứng nào tật nấy, ngông cuồng nhìn cậu mà cười một cái khinh bỉ.



"Cậu dám đòi hợp đồng hôn phu? Omega, xem lại thân phận của mình đi, cậu chẳng là cái thá gì để ra điều kiện cho tôi cả."

"..."

Hệ thống nhỏ hiện lên: "Hảo cảm của nam chủ -10. Người chơi cẩn thận một chút, nam chủ của chúng ta rất khó chinh phục."

"Nam chủ cái quần rách! Hắn ta chính là một tên điên tự cho mình là đúng! Ông đây đếch muốn chơi nữa!"

"Người chơi không có lựa chọn nào khác cả, trải nghiệm vui vẻ!"

Hệ thống nhỏ lặn mất tăm, Dư Niên đành ôm theo cục tức trong người suốt cả đoạn đường dài.

Phó Kỳ Hâm mang theo sự tức giận vào trong thư viện. Dư Niên ngông cuồng ấy, cậu một chút cũng không muốn dính vào. Nếu không phải hắn là nam chủ, là nhân vật quyết định sự sống còn của bản thân, cậu mới không nhẫn nhịn thế này. Tranh thủ thời gian chưa vào lớp, Phó Kỳ Hâm tìm thêm mấy cuốn tiểu thuyết công lược não tàn, học tập xem có thể áp dụng với Dư Niên được không.

"001."

"001 có mặt!"

"Bình thường tôi thấy người ta đều có thể tìm mua mọi thứ từ hệ thống, ngươi có những thứ ta cần tìm không?"

"Có thì có, nhưng với cái chỉ số hảo cảm âm của cậu, đến tờ giấy rách cũng chẳng mua được." 001 nở nụ cười thân thiện.

"Ngươi học đâu ra thói ăn nói giống Dư Niên vậy? Đáng ghét thật! Tôi tự mình tìm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.