Phó Kỳ Hâm khi nãy không thấy hai người đâu đã vội vã chạy đi tìm, vừa ra khỏi phòng thể dục đã nghe thấy tiếng cãi cọ. Cậu đoán không sai, là Dữ Quân Phàm và Dư Niên.
"Dừng lại đi, hai cậu đang làm cái gì vậy?"
Dư Niên lau đi vết máu rỉ ra từ khóe miệng, gương mặt khinh bỉ nhìn cậu, nhếch miệng cười chế giễu.
"Sao nào, lo cho hắn à? Omega, tôi không ngờ cậu cũng có bản lĩnh đấy. Quyến rũ cả tên họ Dữ làm chống lưng, đúng là rác rưởi chỉ xứng với rác rưởi mà thôi."
"Dư Niên, cậu đừng có quá đáng..."
Dữ Quân Phàm tức giận lên tiếng, cuối cùng liền bị Phó Kỳ Hâm ngăn lại.
"Đủ rồi."
Những lời nói của Dư Niên thậm tệ đến mức khiến cậu rưng rưng nước mắt. Từ trước đến giờ, Dư Niên chưa bao giờ nói được một câu dễ nghe, nhưng cũng không phải thể loại xúc phạm người khác như vậy. Trái tim của Phó Kỳ Hâm quặn thắt lại, cậu thất vọng đến cùng cực, cắn chặt răng, đưa ánh mắt nâu trong veo chứa nước nhìn Dư Niên.
"Chuyện của tôi với cậu không liên quan đến Dữ Quân Phàm. Hơn nữa, tôi không có quyến rũ ai cả, và tôi càng không có bản lĩnh đó."
Dư Niên nhíu chặt mày, khẩu khí của Phó Kỳ Hâm hôm nay không nhỏ, quả thật đã làm cho hắn tức điên.
Phó Kỳ Hâm gạt đi nước mắt, cậu nắm lấy tay của Dữ Quân Phàm, dứt khoát quay đầu kéo anh cùng rời đi.
"Này Omega, mau đứng lại cho tôi!"
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918451/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.