Dữ Quân Phàm cũng không ở lại đây, anh vẫy tay tạm biệt sau đó trở về lớp. Ngọc Cẩm Ninh mỉm cười, ánh mắt si tình vẫn hướng về phía của Dữ Quân Phàm cho đến khi anh đi khuất.
Phó Kỳ Hâm nhìn ra được vấn đề, cậu cười cười.
"Cẩm Ninh, cậu hình như... có gì đó không đúng."
Cậu ta lảng tránh ánh mắt nghi ngờ ấy, nét mặt ngại ngùng đỏ cả vành tai đã tố cáo tất cả.
"Có... có gì không đúng?"
"Cậu thích Quân Phàm à?"
Phó Kỳ Hâm thẳng thắn nói ra, trực tiếp nói trúng tim đen của Ngọc Cẩm Ninh. Cậu ngại đến mức hai má đỏ ửng lên, dáng vẻ thế này đến cả Omega như Phó Kỳ Hâm cũng muốn đổ gục.
"Xem ra là đúng rồi. Đột nhiên nói chuyện lâu như vậy, lại tốt với tôi như vậy, hóa ra là có ý đồ. Nói đi, tiếp cận tôi là muốn gì đây?" Phó Kỳ Hâm nửa đùa nửa thật nói.
Ngọc Cẩm Ninh cũng không khách sáo, cậu thẳng thắn trả lời.
"Tôi muốn cậu giúp tôi theo đuổi Dữ Quân Phàm."
"Hả? Cậu xinh đẹp, lại giỏi giang, còn dễ thương thế này, có thể tự mình theo đuổi mà? Quân Phàm nói rất thích những Omega dễ thương đấy."
"Thật sao? Nhưng tôi... tôi bình thường nhạt nhẽo lắm, không dễ thương như cậu nói."
"Hừm... muốn theo đuổi cậu ấy à, được, có gì giúp được tôi nhất định sẽ giúp cậu."
Ngọc Cẩm Ninh vui vẻ cười, Phó Kỳ Hâm này đúng là rất dễ chơi. Cậu ta thừa biết Dữ Quân Phàm thích Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918434/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.