Hắn lơ đễnh thả tay ra, nhưng Phó Kỳ Hâm chưa kịp chạy đã bắt lấy eo của cậu, lột nốt chiếc quần nhỏ.
"Có ai không... cứu với! Tên dê xồm mau tránh ra! Mau tránh ra!"
"Nhỏ tiếng một chút, lấy sức để rên đi cậu nhỏ."
Hắn ta cười khà khà, dùng tay tát thật mạnh vào trái đào kia khiến nó đỏ ửng lên. Phó Kỳ Hâm giật mình đau đớn đến nhăn mặt, cả cơ thể đều bị bàn tay bẩn thỉu ấy giữ chặt không thể nhúc nhích.
"Tên khốn..."
Hắn vội cởi chiếc thắt lưng, muốn giải phóng vật đang phồng lên kia. Thế mà thắt lưng vừa rời khỏi quần, đám đàn em từ đằng xa hét vọng lại. Một tên chạy đến, gương mặt không biết thế nào đã hằn đầy vết bầm tím.
"Cái mẹ gì thế? Tao còn chưa làm được gì hết chúng mày đã tranh giành đấu đá nhau à?"
"Đại... đại ca... có... có..."
Lời còn chưa kịp nói hết, tên đó liền bị một mũi giày sút vào ngay cạnh đầu, ngã rạp xuống nền đất bất tỉnh. Người đàn ông kia trợn tròn mắt kinh hãi, vội thả Phó Kỳ Hâm mà đứng dậy.
"Dư... Niên..."
Dư Niên đột nhiên xuất hiện như một vị đấng cứu thế, hắn trừng mắt nhìn gã đàn ông đang run cầm cập kia, cởi chiếc áo khoác trên người rồi tới chỗ của Phó Kỳ Hâm, quấn quanh thân dưới của cậu.
"Đứng phía sau tôi."
Phó Kỳ Hâm vừa lo vừa sợ, cậu nép chặt phía sau Dư Niên, cơ thể không ngừng run lên.
"Mày là thằng chó nào? Dám phá hoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918104/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.