Dư Niên cứng đầu khiến cho cậu cũng phải bất lực, chỉ là vết thương thôi, cũng đâu cần phải dấu diếm như vậy? Cậu kéo cánh tay bị thương của hắn về phía mình, mặc kệ cho hắn có đang tức giận.
"Dù sao cậu cũng vì tôi mà bị thương, đừng có cứng đầu."
"Cậu..."
Phó Kỳ Hâm dùng bông thấm thuốc sát trùng lau lên vết thương, chặn luôn cái miệng hỗn chuẩn bị nói mấy lời khó nghe làm cho Dư Niên nhăn mặt lại.
"Đau! Con mẹ nó cậu nhẹ tay chút đi!"
"A, xin lỗi..."
Phó Kỳ Hâm động tác chậm lại, vội cúi đầu xuống thổi vào nơi vết thương mà Dư Niên đang đau nhức. Từng động tác nhẹ nhàng, tỉ mỉ của Phó Kỳ Hâm bất chợt khiến cho Dư Niên cảm thấy rung động, trái tim bỗng đập nhanh không kiểm soát, mùi hương anh túc cũng khiến hắn bị mê hoặc.
"DM! Cái tên Omega này làm từ cái mẹ gì mà thơm đến vậy... đau cả đầu!"
Rõ ràng bản thân có cảm xúc rất mãnh liệt nhưng Dư Niên hắn không tin vào điều đó, luôn tự chửi thầm trong đầu để lừa dối bản thân.
Phó Kỳ Hâm sau khi sát trùng và bôi thuốc xong liền dùng băng gạc quấn quanh vết thương, còn buộc nó thành một chiếc nơ nhỏ đáng yêu.
"Này Omega, cậu xem tôi là cái gì mà buộc thành như vậy, mau cởi ra!"
Phó Kỳ Hâm vội chặn tay hắn lại: "Đây là tấm lòng của tôi đấy, đừng có mà cởi ra."
"Ấu trĩ!"
"Hệ thống chúc mừng người chơi tích lũy thêm được 100
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918101/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.