Chương trước
Chương sau
Edit: Sau hai tháng thì tui cũng quay lại rồi nè!!! Bởi vì tui đang học năm cuối cấp nên thời gian ra chap của tui sẽ lâu hơn bình thường nha mọi người, vì nhiều khi tui không có thời gian edit luôn á <(_ _)>

2

- ------------------------

Từ sau cái hôm Úc Phi lên sân khấu biểu diễn bài "Trà Xanh", sân khấu biểu diễn của chương trình đã chuyển từ ghi hình sang phát sóng trực tiếp, và tập này cũng không phải là ngoại lệ.

Vì thế, ngay từ lúc Bành Thần bắt đầu biểu diễn, thì ngay lập tức khán giả sau màn hình nhỏ cũng đã nhìn thấy.

Đám anifan của Bành Thần cũng đang xem.

Làn đạn lúc này vô cùng vô cùng yên tĩnh, như thể chả có ai đang xem biểu diễn ý vậy. Mãi mãi cho tới khi một vài phút nữa trôi qua, mới nghe ai đó ngập ngừng cảm thán "Lợi hại ra phết đấy".

Từ đó trên làn đạn càng ngày càng có mấy dòng chữ hiện lên với mấy từ đều là [Lợi hại] và [A a a a a a a a...],

Mặc dù Bành Thần vì muốn vả mặt đám antifan kia vài đường nên mới lựa chọn cái cách này, nhưng sau khi cô đứng trên sân khấu, cô bỗng thấy rằng điều đó lại không quá quan trọng nữa rồi, bởi vì lúc cô đang đứng trên sân khấu thì việc tận hưởng cái cảm giác này, đó mới là điều quan trọng nhất.

...

Có thể là nhờ vào màn biểu diễn của Bành Thần làm nóng bầu không khí, hoặc cũng có thể là màn trình diễn của cô đã giúp cho phần biểu diễn của cô khiến cho các nhóm thực tập sinh hay sao mà lần công chiếu này thành công ngoài mong đợi.

Mỗi nhóm thực tập sinh đều phát huy tốt khả năng của bản thân nên điểm số ở trường quay cũng rất cao và sít sao. Ngay cả khoảng cách điểm của nhóm đứng đầu và nhóm cuối cũng đã rất ngắn chứ đừng nói tới là hai nhóm xếp hạng trên dưới.

Nhưng dù thế nào đi nữa, vì đã là cuộc thi thì cũng phải có người thắng người thua, cho nên kết quả cuối cùng là nhóm 4, tức nhóm nhảy bài nhạc "Nhảy Nhảy Nhảy Nhảy Nhảy" đã xuất sắc giành vị trí quán quân.

Cho nên cuối cùng tất cả các thực tập sinh trong nhóm đều được thăng hạng.

Và lúc nhóm trưởng Vu Hoan lên đài cao phát biểu cảm nghĩ sau khi dành được thắng lợi, cô nhóc đã chủ động gửi lời cảm ơn đến tất cả huấn luyện viên và mentor đang có mặt ở hiện trường, đặc biệt là Bành Thần: "...Em cùng các thành viên trong nhóm thực sự rất biết ơn cô Bành Thần, nói thật là, từ lúc chúng em bắt đầu quyết định sẽ nhảy bài này, áp lực của tụi em thực sự vô cùng vô cùng lớn, nhưng sau khi được cô Bành chia sẻ thêm cho một số điều thì chúng em càng có thêm dũng khí trở thành chính bản thân mình. Đứng ngay tại chỗ này, em đại diện cho các thành viên trong nhóm muốn nói tới một câu: cô Bành ơi, khi nãy cô nhảy cực kỳ cực kỳ đẹp trai luôn í, trời ơi, em muốn gả cho cô!"

Bành Thần nghịch ngơm hướng chỗ cô nàng chớp mắt: "Có nhiều người có cùng ý kiến với em rồi bé ơi, xuống dưới xếp hàng đi nhớ!"

Khán giả ngay tại trường quay bật cười, ngay cả khán giả xem TV cũng không khỏi bật cười nắc nẻ.

Sau khi lần công diễn này kết thúc thành công, Bành Thần không về đoàn phim ngay trong đêm nữa mà về thẳng nhà, ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm hôm sau thì dẫn cả Đại Hải tới phòng làm việc của Giang Tư Ngôn.

Đây là lần đầu tiên Bành Thần tới phòng làm việc của Giang Tư Ngôn, trước khi đến, cô chỉ nghĩ đó chỉ là một công ty rất nhỏ, nhưng sau khi tới thì cô mới phát hiện phòng làm việc này bao thầu ở ngay phần đất tấc đất tấc vàng của thành phố A. Đó là một tòa nhà văn phòng cao tầng màu trắng.

Chắc là Giang Tư Ngôn đã nói với cô gái tiếp tân từ trước, nên ngay khi thấy người tới là Bành Thần, thì đã niềm nở nở nụ cười chào đón và nói: "Cô Bành tới rồi đó hả, ông chủ đang đợi cô ở trên lầu đã lâu, vậy để tôi đưa cô lên luôn?"

Bành Trần nhìn Đại Hải: "Em ở dưới đây chơi một lúc đi!"

Đại Hải thận trọng nói: "Vậy một mình chị thì cũng phải nhớ cẩn thận đó."

Bành Trần khó hiểu nhìn cậu: "Cẩn thận với ai? Giang Tư Ngôn đó hả?"

Đại Hải: "Không, cẩn thận với Zero đó! Chị quên mất đây là địa bàn của anh ta rồi hả trời."

Bành Thần: "..." Đúng là cô quên thật.

Nhưng mà sau đó nếu Zero biết hai người sẽ trở thành đồng nghiệp tương lai, thì không biết anh ta sẽ biểu lộ ra loại mặt nào! Đột nhiên có một chút mong đợi là sao ta!

Tối hôm qua Zero chạy show tạp kỹ, về rất muộn nên hôm đó anh ngủ tới tận trưa. Mà bọn họ cũng không cần phải tới công ty điểm danh như bao nhân viên khác, cho nên theo lý mà nói thì hôm nay anh không phải tới công ty, nhưng dạo gần đây Lục Mao đang chuẩn bị cho Album mới, mà trong đó có một bài hát là do Zero tự sáng tác và viết lời. Mà đúng lúc mấy ngày này Lục Mao đang ở công ty bận này bận nọ, vì thế sau khi Zero đánh một giấc đã đời và làm bát mì ăn liền, ngẫm lại ở nhà cũng chả có việc gì, nên tự dưng mở ra kỹ năng chạy thần tốc phi tới công ty.

Vừa bước vào cửa đã thấy Đại Hải đang ngồi trên ghế sô pha ở sảnh tầng một, vừa uống trà vừa tán gẫu với cô em gái tiếp tân.

Khoảnh khắc ánh mắt hai người họ chạm nhau, cả Zero và Đại Hải đều sững sờ.

Ngay lập tức, hai người đồng thanh nói: "Tại sao anh lại ở chỗ này?"

Zero: "... Là tôi phải hỏi cậu câu này mới đúng chớ? Đây là công ty tôi mà!"

Đại Hải nhìn Zero một cách đầy thân thiện: "Không, đây là công ty của chúng ta."

Zero: "......???"

-

Lý do Đại Hải nói như vậy là vì hợp đồng của cậu với Bành Thần, nếu Bành Thần ký hợp đồng với công ty của Giang Tư Ngôn, thì thân là trợ lý của Bành Thần, cậu cũng là thuộc công ty giải trí của Giang Tư Ngôn

Dù sao thì, ký với Bành Thần mà lại lấy thêm được một Đại Hải, tuyệt đối không lỗ!

Zero cũng đã nghe nói rằng boss muốn ký hợp đồng với Bành Thần trước đây, nhưng anh ta tưởng đó chỉ là một ý tưởng mà boss đột nhiên nhắc tới mà thôi, hơn nữa việc tưởng và hành động lại là hai chuyện khác nhau.

Nhưng mà không ngờ hành động của ông sếp mình lại nhanh như vậy.

Thực sự thì Zero cũng không có lắm ý kiến gì về Bành Thần, nhưng khi nghĩ đến việc sắp gặp Bành Thần, anh ta không khỏi liên tưởng tới lần đánh cuộc thua và phải làm cái hàng động đáng chết tiệt kia, và việc bị mấy thằng bạn xung quanh cứ bấu vào mà trêu chọc khiến anh ta cảm thấy hơi bị khó chịu.

Vì thế mà anh âm thầm gạt bỏ ý định lên tầng trên, chuẩn bị từ từ đi về.

Tuy rằng sau này đều là người cùng một công ty, sớm muộn gì cũng gặp nhau, nhưng mà... chậm được ngày nào hay ngày đó!

Kết quả, hắn vừa quay đầu vừa muốn rời đi, lại bị Lục Mao từ trên tầng trên xuống chặn lại: "Zero, chạy cái chi đó, lên trên này nhanh lên!"

Zero: "..."

Nam tử hán đại trượng phu, có thể túng nhất thời, nhưng không thể túng một đời. Cho nên Zero quay đầu lại bước lên tầng, lúc đi lên còn có thời giờ mà cãi chày cãi cuối: "Ai chạy chứ, anh đây chỉ muốn xuống xe lấy đồ thôi mà."

Lục Mao đưa tay ôm lấy vai anh ta: "Còn không phải là do anh không muốn gặp Bành Thần chứ sao, để em nói cho anh điều này nè. Nếu anh mà còn cứ nghĩ như vậy thế thì cứ thử nghĩ coi, Bành Thần làm đồng nghiệp cùng một công ty chắc còn tốt hơn cảnh Bành Thần trở thành bà chủ của anh há!"

Zero:"... " Há, cậu đúng là biết an ủi người quá ha!

Trong văn phòng, Bành Thần và Giang Tư Ngôn lần lượt kiểm tra các thỏa thuận ký kết và điều khoản, sau khi cả hai bên không có ý kiến ​​phản đối nào, thì hai người đã đồng ý và ký vào bản hợp đồng.

Giang Tư Ngôn cũng không an bài cho Bành Thần một trợ lý, bởi vì Đại Hải đang làm cũng khá tốt, cho nên không cần đổi.

Tuy nhiên, anh đã sắp xếp một người đại diện mới cho Bành Thần, là người đại diện vàng ở công ty bọn họ, tên là Vương Hà. Giang hồ xứng tên Hà tỷ. Là người nhiệt tình và chính trực, quan trọng nhất là cô ấy có mạng lưới trong giới rất rộng, trước đây Giang Tư Ngôn cũng là được cô ấy quản lý. Vì thế Giang Tư Ngôn rất tin tưởng vào tính cách và khả năng của cô ấy.

Sau khi ký hợp đồng, Giang Tư Ngôn còn đặc biệt sắp xếp để Bành Thần gặp nói chuyện trực tiếp với Vương Hà.

Vương Hà trước khi gặp Bành Thần, cô cũng không biết mình nên có thái độ như thế nào với Bành Thần, nhưng sau khi nói chuyện với Giang Tư Ngôn thì cô cũng đã biết mình phải làm gì.

Bởi vì những gì Giang Tư Ngôn nói là: "Chị đối xử với em như thế nào thì cứ đối xử với cô ấy như vậy đi ạ."

Bành Thần ăn trưa trong công ty của Giang Tư Ngôn.

Vốn dĩ Giang Tư Ngôn muốn đặt bàn ở một nhà hàng nào đó bên ngoài, cốt là muốn cùng Bành Thần mở tiệc ăn mừng, nhưng ngay khi đề xuất ý tưởng thì đã bị Bành Thần thẳng thừng từ chối: "Không câng vất vả ra ngoài ăn như thế đâu, chỉ cần ăn tùy tiện một chút là được rồi. Vậy cứ ăn ở công ty đi. Dù sao thì nếu chỉ có hai ta đi ra ngoài ăn thì không hợp lắm, còn cả Đại Hải và chị Hà nữa cơ mà? Nhiều người như thế mà cứ đi đi đi lại thì mất nhiều thời gian mà cũng chả giải quyết được vấn đề gì, thôi thì cứ gọi cơm hộp về ăn cho tiện."

Bành Thần đã nói như vậy, Giang Tư Ngôn cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: "...Cũng đúng."

Đại Hải đứng bên cạnh coi diễn cũng không nhịn được mà trao gửi cho Giang Tư Ngôn một ánh mắt đồng tình: Tới giờ thì chắc là hiểu rồi đúng không? Giờ thì chắc là anh biết nguyên do tại sao mà chị gái Bành Thần xinh đẹp tài giỏi nhà cậu tới giờ mà vẫn chưa có mống nào bên cạnh không? Đều có nguyên do cả đó!

Cuối cùng bữa trưa cũng được giải quyết ở công ty của Giang Tư Ngôn, tuy vậy nhưng bữa ăn này cũng khá phong phú, không hề khác lắm với việc ra ngoài ăn.

Sau bữa trưa, Bành Thần đi thẳng tới đoàn làm phim.

Vốn dĩ cô cho rằng chỉ cần không đi ăn tối với Giang Tư Ngôn một mình thì có thể tránh được số phận bị đuổi theo bởi scandal, nhưng không ngờ rằng lúc cô vừa đến phim trường là tầm chiều tối, cô đã lại nhảy lên top hotsearch cùng Giang Tư Ngôn.

Bởi vì một số phóng viên đã chụp được hình ảnh cô vào công ty của Giang Tư Ngôn và anh ta còn tiễn cô ra ngoài. Ngoài ra, cô tới công ty của Giang Tư Ngôn cũng khá sớm, vì thế mà có cái tít giật gân như thế này "Bành Thần và Giang Tư Ngôn bí mật hẹn nhau lúc sáng sớm, hai người dành tám tiếng đồng hồ bên nhau nhưng lúc chia tay vẫn rất mực tình ý".

Bành Thần chỉ nhìn lướt qua rồi lại đặt điện thoại xuống.

Khả năng nhìn hình đoán chuyện của đám parapazzi này đúng thật là tài giỏi hơn người, mấy tin tức còn khoa trương hơn gấp mấy trăm lần Bành Thần còn thấy rồi cơ mà, chả có chút mới mẻ nào hết.

Đại Hải xem xong tin thì nhìn cô với vẻ mặt vô cùng phức tạp: "... Chị, chúng ta có cần phủ nhận tin đồn không?"

Bành Thần: "Phủ nhận hay không phủ nhận đều được cả. Nếu em thấy quá lo lắng thì cứ bàn bạc với chị Hà, chị í sẽ biết cách phải làm như thế nào cho đúng."

Đại Hải nhanh chóng cầm điện thoại di động chạy ra ngoài, chắc là đi thương lượng với chị Hà rồi.

Bành Thần thì không quan tâm, cô vẫn tập trung trang điểm. Chỉ một lúc sau Đại Hải đã cầm điện thoại vào và nói: "Chị Hà nói, bây giờ chúng ta đừng làm gì cả, chờ dư luận lên men một chút, khi nhiệt độ sẽ cao hơn một chút thì mới để cho tin tức hợp đồng của chị và công ty của Giang Tư Ngôn phát ra ngoài."

Cách xử lý này không có gì sai, nhưng đối với Giang Tư Ngôn thì hiển nhiên có chút không công bằng. Bởi vì rõ ràng như thể đang cọ nhiệt độ của Giang Tư Ngôn để lót đường cho Bành Thần.

Bành Thần: "Giang Tư Ngôn cũng đồng ý à?"

Đại Hải: "Chị Hà nói đây là ý của Giang Tư Ngôn."

Bành Thần xúc động nói: "Giang Tư Ngôn này đúng là một ông chủ thú vị đó."

Đại Hải: "..." Chị có thể đừng xiên xẹo như vậy có được không hả.

Không chỉ có Bành Thần mới thấy được drama này, ngay cả Mạch Dịch và Kiều Toa cũng đều đọc được.

Nhưng mà Kiều Toa không tin là bởi vì cô nàng không tin Bành Thần thế mà lại được Giang Tư Ngôn coi trọng.

Còn Mạch Dịch không thể tin nổi là vì CP anh đu hóa ra lại chính là sự thật.

+

Mẹ ơi, CP con đu là thật nè!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.