Lê Thu trước đó nói muốn giúp tôi sửa sơ yếu lý lịch, tôi cứ tưởng chị chỉ khách sáo qua loa, nói cho có lệ, ai ngờ chị thật sự để tâm, thậm chí không mời mà đến giục tôi: "Mau chóng liên hệ với giáo sư hướng dẫn đi, coi chừng hết chỉ tiêu đấy."
Lúc ấy trong đầu tôi toàn là dấu chấm hỏi, nói đã đến khi nào chứ.
Thế là tôi nhận được một đoạn ghi âm dài dằng dặc, vừa khuyên nhủ vừa phân tích thiệt hơn lại vừa trách móc đầy đau lòng, khiến tôi không thể không hành động ngay, mở tài liệu ra bắt đầu viết bản nháp.
"Có giáo sư hướng dẫn nào có ý định theo chưa?"
Tôi hết sức nghi ngờ nếu tôi dám nói với chị là chưa, chắc chắn sẽ lại bị trách mắng một trận nữa.
Cũng may tôi đã sớm tìm hiểu tài liệu và chuẩn bị trước, nói với chị hai lựa chọn về giáo sư hướng dẫn mà tôi tương đối ưng ý.
"Nếu có thể," Chị nói, "Cá nhân chị nghiêng về việc theo học giáo sư Hà hơn. Chị học thạc sĩ chuyên ngành văn học so sánh, lúc tra tài liệu đã đọc rất nhiều bài viết của giáo sư Hà, tạp chí C thì nhiều vô kể, dự án trong tay cũng không ít, cơ hội tốt."
Lời khuyên của Lê Thu rất chi tiết, từ cách dùng từ, hình thức đến nội dung, tôi sửa bản tự giới thiệu xong lại gửi cho chị xem lại. Lê Thu nói, có thể khen bản thân nhiều hơn chút nữa, đừng ngại ngùng.
Tôi: Thế chẳng phải là "thùng rỗng kêu to" sao [che mặt]
Lê Thu: Mặt quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ro-that-duc/5047054/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.