Nếu mùa hè đủ dài, nhiều thứ sẽ kịp lên men từ từ, nhưng chẳng biết nên gọi là may mắn hay là bất hạnh.
Mỗi khi sắp tan học, Kỳ An sẽ quay video phân tích động tác, tôi ở nhà xem đi xem lại rất kỹ, đến khi điện thoại báo pin yếu, tôi mới nhận ra một vấn đề nghiêm trọng và có chút nguy hiểm, tôi đang xem điệu nhảy hay là đang xem người đây.
Thực ra tôi đã sớm nhận ra mình không thích con trai, dù có nói là ngưỡng mộ cũng chỉ là dưới góc nhìn khách quan không hề pha lẫn yếu tố giới tính, tâm tư thuần khiết như tờ giấy trắng.
Vậy nên dù tôi chưa từng rung động theo đúng nghĩa cũng có thể tạm kết luận, tôi hoặc là có chút thiên phú độc thân, hoặc là thích con gái. Có lẽ là vế sau, vì những cô gái xuất sắc luôn khiến người ta muốn thân cận.
Nhưng thành thật xin lỗi, tôi thực sự không phân biệt được ranh giới giữa tình bạn và tình yêu của con gái. Bạn thân có thể cùng nhau đi dạo phố, thức đêm trò chuyện, ồn ào chia sẻ những chuyện vụn vặt, ôm nhau và nói thích. Nhưng có thể chắc chắn rằng tôi đã vô lương tâm mắc phải tật trọng sắc khinh bạn, ví dụ như Trịnh Dư Giai hẹn tôi sáng sớm đi chạy bộ, tôi sẽ lười biếng không đi; còn nếu Kỳ An nói vậy, dù tôi có buồn ngủ đến mức không tỉnh táo cũng sẽ bò dậy chải chuốt rồi đúng sáu giờ rưỡi ra khỏi nhà.
Đúng là tiêu chuẩn kép, dù sao cũng không phải lần đầu.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ro-that-duc/5047018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.