Khi hoàng hôn buông xuống, một nhà bốn người cùng nhau về nhà, lúc lái xe nhìn thấy Tân Vi Ny còn bị dọa nhảy dựng.
"Miệng Tiểu Trương thúc thúc ha ra thật lớn nha!" Nhị Nhị tâm tình tốt trêu chọc anh ta.
Tiểu Trương nhanh chóng ngậm miệng lại, cười hỗ trợ mở cửa xe. Hòa hảo rồi sao? Thật tốt quá! Thật tốt quá! Triệu nghị viên là người tốt, cô đơn một người thực sự rất đáng thương......
Bọn họ ngồi trên xe, xe đi về phía Dương Minh Sơn, dọc theo đường đi, Triệu Thừa Quốc nắm chặt tay vợ, Hạo Hạo bị lão mẹ tàn phá cả buổi trưa dang ngủ say, Nhị Nhị ngủ cả buổi trưa thì tinh thần sáng láng.
Cô bé thực vừa lòng dáng vẻ ba mẹ ân ái. "Mẹ hôm nay sẽ về nhà sao?"
Tân Vi Ny ôn nhu cười. "Hôm nay không được, mẹ muốn xử lý một chút việc, sau đó mới có thể trở về."
Triệu Thừa Quốc yên lặng nhìn cô, không hỏi nhiều. Anh hiểu biết cô, cô có thể đến văn phòng đã là một cái đột phá, anh biết nếu không phải muốn thay đổi, cô sẽ không làm ra bước đột phá như vậy.
"Ừm, anh không hỏi em sao?" Cô nhìn nam nhân bên cạnh. Nam nhân này biểu cảm rất tự tin, rất chắc chắn.
Anh cầm tay cô đưa lên bên môi. "Anh tin tưởng em, huống hồ......" Anh đến gần bên tai cô, nóng cháy
Trang 2 / 12
nói nhỏ: "Huống hồ anh đã hạ chú ngữ ở trên người em, em không rời khỏi anh được."
Tân Vi Ny vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-rieng-thi-co-lam-sao/2189733/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.