Tân Vi Ny còn đang buồn ngủ trừng mắt nhìn vị khách mới sáng sớm đã chạy tới nhà cô ấn chuông.
Tiểu Lam mang một mặt khuôn mặt u sầu xuất hiện ở nhà cô, làm cho Tân Vi Ny có loại cảm giác hư he thực thực chẳng phân biệt được, đột nhiên hoài nghi chính mình có phải còn chưa giao bản thảo hay không? Hai ngày trước kỳ thực chủ là ảo giác, cho nên biên tập của cô mới có thể lấy biểu cảm phải chết không thể sống đáng sợ ai thê này mà nhìn cô......
Cô hoàn toàn tỉnh táo lại. "Tôi chưa giao bản thảo sao?"
Tiểu Lam trừng mắt to. "Oa, tác giả của ta điên rồi à!"
Tân Vi Ny vỗ vỗ ngực. "Vậy anh làm chi sáng sớm đã chạy đến làm tôi sợ?"
"Liên lạc cảm tình mà thôi......" Tiểu Lam giống quả bóng xì hơi.
"Chưa đến tám giờ anh tới nhà tôi ấn chuông cửa chỉ vì để liên lạc cảm tình với tôi?"
Hôm nay là chủ nhật, bọn nhỏ không cần lên lớp, cô cũng không cần chuẩn bị cơm hộp, ngày hôm qua ở trong nhà người ta bơi cả một buổi sáng, dù có là cơ ngực ngon miệng mỹ vị cỡ nào, xem nhiều quá cũng sẽ ngán, hôm nay cũng sẽ không muốn sáng sớm nhìn lén anh bơi lội nữa (tình hình thực tế là mị lực ông xã ở riêng của cô quá cường đại, cô cần bình tĩnh một để thở, hô......),mặc kệ như thế nào, cô nguyên tưởng rằng
Trang 2 / 21
hôm nay cuối cùng cũng có thể ngủ tự nhiên tỉnh, ai biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-rieng-thi-co-lam-sao/2189727/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.