Tần gia muốn một cô con dâu, còn cần ai phải đồng ý? Cho dù đối phương là công chúa thì đã sao?
"Ngụy giám quốc chắc chắn đã sắp xếp người làm phò mã rồi, Tần phủ định tranh đấu với lão ta sao?"
"Ta không sợi” Nói chuyện với mấy người IQ thấp quả thực là rất mệt.
Tiêu Lâm trực tiếp đi qua Tần phu nhân, sải bước đến trước mặt Tân Phượng Uyển, lúc này nàng đã khuy xuống đất, nước mắt đầm đìa.
Hắn bế nàng lên, không ai có thể ức hiếp thê tử của hắn!
Kể cả nhà họ Tần cũng không!
Tiêu Lâm vẻ mặt lạnh lùng: "Tân phu nhân, trước tiên bà đả thương ta rồi lại muốn giết con ta. Nếu bà chịu xin lỗi, ta có thể tha thứ cho bà một lần vì bà là
nhạc mẫu của ta".
Vòng ôm của Tiêu Lâm rất chắc chắn và ấm áp, Tân Phượng Uyển thực sự cảm thấy một cảm giác an toàn vô cùng.
Nàng run rẩy và co ro trong vòng tay hắn, rõ ràng là đang sợ hãi.
Tần phu nhân nhìn thấy đôi phu thê ôm lấy nhau. Muốn bà ta xin lỗi? Đúng là chuyện cười!
"Ngươi cho rằng công chúa cự tuyệt Tân Phong thì con ngươi có thể giữ lại sao? Nhanh lên! Mang thuốc lại đây!"
Tần phu nhân ra lệnh, phủ tướng lập tức nghe lệnh!
"Bạch Khởi! Mông Ngạo!"
Tiêu Lâm ánh mắt lạnh lùng, ra lệnh: "Kẻ nào dám hành động, đánh!" Tần phu nhân kinh ngạc: "Ngươi dám giết ta?"
Một tên ở rể như Tiêu Lâm nên coi bà ta như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3494643/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.