Bao gồm cả Dịch Quy.
Ngay cả Mã công công, người hàng ngày đi theo hoàng đế cũng không biết. Tất cả việc này là để tránh mọi tai mắt.
Và tất cả những điều này, hoàng đế đều không hề nói với Tiêu Lâm.
Ngay khi Tân Bát Phương chết, hoàng đế biết rằng bước tiếp theo đám người này sẽ cướp đoạt binh phù.
Tiêu Lâm cũng biết.
Kết quả là, họ hợp tác với nhau một cách ăn ý như một thoả thuận ngầm, ăn ý đến nỗi người khác khó mà hiểu nổi.
Hoàng đế biết rõ mọi hành động của Tiêu Lâm. Vị hoàng đế thông minh cũng hiểu được ý đồ của hắn.
Hoàng đế chỉ cần phối hợp với nhịp điệu của Tiêu Lâm.
Không phải hoàng đế và Tiêu Lâm ngầm hiểu ý nhau, mà là Tiêu Lâm hiểu quá rõ lòng hoàng đế và cuộc tranh giành quyền lực này.
Cho dù Tiêu Lâm đã bị tống vào nhà lao, hắn vẫn tin Thi Si và Võ Si giờ đã là kiến trên mép chảo dầu, chỉ cần hoàng đế búng tay một cái là chúng sẽ đi đời!
Ngày này!
Hoàng đế cũng đã đợi mười năm!
Tiêu Lâm chỉ cần cầm chân Thi Si và Võ Si cho đến khi hoàng đế tới! Nhưng tại sao hoàng đế vẫn chưa tới?
Bị kẻ nào đó chặn lại rồi sao?
iêu Lâm, nói cho ta biết binh phù ở đâu, ta không chỉ cho ngươi Tân phủ, từ nay về sau còn để người của Tần gia làm trâu làm ngựa cho ngươi! Ngươi không phải rất căm hận bọn họ, muốn trả thù vì bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3481654/chuong-342.html