Thi Si nghiến răng nghiến lợi, như thể chỉ hận một nỗi không thể nhai xương uống máu Tiêu Lâm. Điều này đã đủ chứng minh Tân Cối quả thực là người của lão ta.
Tân gia kinh ngạc, đặc biệt là Tân tướng quân và Tân phu nhân. Tần Gối thật sự là người của Ngụy giám quốc sao?
Tân Gối thật sự giết Tân Bát Phương?
Tốc độ phản xạ của người nhà họ Tân chậm như tín hiệu 2G vậy. Tiêu Lâm ôm khuôn mặt bỏng rát của mình!
Lại đánh nữa!
Bà ta lại đánh hắn lần nữa!
Tiêu Lâm là chó của nhà họ Tần sao?
Nói đánh là đánh hắn!
Người xưa không có cách nào khác để giáo dục thế hệ trẻ ngoại trừ việc bạt †ai sao!
"Sao bà lại đánh ta?"
Tiêu Lâm xắn tay áo lên, hắn sẽ không đánh phụ nữ, cho nên dù Tần phu nhân có tát hắn, hắn cũng sẽ không tát lại.
"Ta đánh ngươi cũng cần có lý do sao? Ngươi là con rể mà dám dùng thái độ như vậy nói chuyện với nhạc mẫu của ngươi à?"
Thân phận của Tần Gối bị bại lộ, Tân phu nhân đuối lý nhưng vẫn cứng miệng, thái độ càng trịch thượng.
Không ngờ Tiêu Lâm lại nhún vai, mỉm cười dịu dàng: “Không cần".
Nói xong, Tiêu Lâm bỗng nhiên quay người, hùng hổ tát Tân Phong một cái †oé đom đóm mắt!
Bà đánh ta? Vậy ta sẽ đánh đứa con trai yêu quý của bài Ta sẽ đánh đại công tử quý giá của nhà họ Tần.
Một tiếng "bốp" giòn giã vang lên!
Im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3481647/chuong-335.html