"Cái này, ta, Tào, Tháo..."
Dịch Quy khóe miệng run lên, Tiêu Lâm nghe nhầm tưởng Dịch Quy đang chửi bậy liền nhướng mày: “Tổ phụ cháu không dạy cái gì có ích lại dạy cháu câu chửi bậy này, được lắm được lắm".
“Không phải, thúc tổ”, Dịch Quy chỉ tay, người đó chính là Tào Tháo! Tào Tháo, chính là hộ vệ hàng đầu!
Tào Tháo cực kỳ tài năng, đến nỗi Thi Si đã chủ động đề bạt ông ta từ vực Ám Uyên trở thành hộ vệ. Có thể nói ông ta chính là người đầu tiên trong lịch sử làm được điều đó!
Ở kinh thành, chỉ có Lý Mục là đối thủ của ông ta! Còn lại không ai khác có thể đánh bại Tào Tháo!
Xong đời rồi, xong đời rồi, lẽ nào hôm nay Dịch Quy và thúc tổ sẽ bỏ mạng trên con phố này!
Tào Tháo cao lớn, dáng vẻ uy nghiêm, khí chất phi thường.
Nhìn kỹ sẽ thấy dung mạo ông ta không được ưa nhìn lắm, lông mày thưa thớt, sống mũi hơi nhô lên trên, trán lại xếch, khuôn mặt ngắn và nham hiểm.
Tiêu Lâm nheo mắt quan sát, các sử gia không mô tả nhiều về dung mạo của Tào Tháo ở Hoa Hạ cổ đại, nhưng cũng có thể biết đại khái rằng ông ta không có tướng mạo đẹp, thậm chí còn có thể nói là xấu.
Người đàn ông trước mặt, ngoại trừ chiều cao ra thì có lẽ rất giống Tào Tháo. phiên bản Hoa Hạ.
Dù không thể gặp phiên bản đời thực của Tào Tháo nhưng được gặp phiên bản nhái lại này cũng không tệ!
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3481642/chuong-330.html