Một ngôi miếu đổ nát ở kinh thành dưới thời Đại Ngụy.
Trong ngôi miếu đổ nát đốt một đống lửa, gió mùa đông thổi lạnh như dao cắt vào da thịt.
Tân Phượng Uyển bị ném vào góc, tay chân nàng không bị trói, miệng cũng không nhét vải nhưng nàng đang run rẩy, vẻ kiêu ngạo của đại tiểu thư đã không còn nữa.
Một nhóm giang hồ lực lưỡng và thô lỗ miệng xé miếng gà nướng, quanh mép. đầy dầu mỡ.
Võ Si thích sử dụng đám giang hồ để làm việc, Đám giang hồ thường làm việc một mình, không dây dưa đến ai, bọn chúng cũng hiếm khi có bạn bè và người thân, chỉ cần đưa tiền là việc gì cũng làm.
Điều quan trọng nhất là sau khi sự việc kết thúc, diệt khẩu sẽ dễ dàng hơn nhiều so với những kẻ khác.
Lần này, nhiệm vụ mà Võ Thi giao cho đám giang hồ này là giam giữ Tân Phượng Uyển dăm bữa nửa tháng. Đợi đến khi có hiệu lệnh thì mới được thả người.
Võ Thi không có ở đây, lần này ông ta lấy danh nghĩa một người bình thường để thuê đám giang hồ này.
Nhóm người này đã tốn rất nhiều công sức để bắt được Tần Phượng Uyển, cho nên lúc này bọn họ đang ăn như chết đói.
'Tân Phượng Uyển vừa sợ hãi vừa nhíu mày chán ghét, đúng là một đám người thô lỗ!
Bọn họ nhìn thấy sự khinh thường của Tân Phượng Uyển nhưng cũng không để ý, cười nói: "Tần đại tiểu thư, cô coi thường bọn ta như vậy nhưng chẳng phải cũng đang ở cùng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3481636/chuong-324.html