"Không tin? Vậy hỏi hắn xem" Tiêu Lâm cười chỉ vào Tần Gối: "Ông cho rằng
ông là chủ nhân của hắn?”
Tiêu Lâm dừng một chút: “Không phải đâu, là Tân Cối khiến ông cho rằng ông là chủ nhân của hắn”.
Tống Trí ngẩng đầu: “Ngươi, chủ nhân của ngươi là ai?”
Tân Cối im lặng, Tống Trí sắp chết cũng không quan tâm nhiều như vậy, nhưng ông ta muốn chết khi đã hiểu rõ mọi chuyện: "Chủ nhân của ngươi là ail Nói đi! Nói đi!"
“Chủ nhân của hắn có địa vị cao hơn ông là được” Tiêu Lâm nhướng mày. Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được người có thể tùy ý bố trí người xung quanh Tống Trí mà không bị phát hiện chính là một trong Tam Si. Ngụy giám quốc quyền cao chức trọng, cũng không thèm làm những việc nhỏ nhặt như vậy.
Nguy giám quốc sẽ giao mọi việc nhỏ nhặt cho Tam Si, bọn họ đều là huynh đệ, có thể tin cậy được.
Nếu trước đây Tần Gối có thể ẩn náu lâu như vậy, nhất định phải có sự hướng dẫn của Tam Sỉ.
"Không! Không! Không!" Tống Trí lắc đầu, đột nhiên ngẩng đầu lên: "Chắc chắn là ngươi đang chia rẽ bọn ta! Ha! Bổn quan là quan nhị phẩm, bổn quan ra ngoài là ngồi xe bốn ngựa kéo! Bổn quan nắm luật pháp trong tay! Mọi người gặp †a đều phải kính sợ! Ngươi ghen ty với bổn quan! Ngươi không thể vượt qua bổn quan nên mới lừa gạt bổn quan!"
Dù Tống Trí có tin hay không thì Tiêu Lâm cũng không quan tâm.
"Tống Trí, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3431180/chuong-286.html