Sức mạnh của Tiêu Lâm thật đáng kinh ngạc!
Hắn có thể nhấc nàng lên ngựa bằng một tay!
Tân Phượng Uyển âm thầm kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn bất mãn phản đối: 'Bổn tiểu thư nể mặt lắm mới ngồi lên ngựa của ngươi, ngươi có thể nhẹ tay một chút được không! Tay ta đau quá! Đường rất gập ghềnh, ngươi đi chậm cho tai"
"Híiil"
Tiêu Lâm hoàn toàn phớt lờ, thúc ngựa phi về phía trước!
Cứ chỗ nào đường xóc hắn sẽ cho ngựa phi vào đó!
Chỗ nào có ổ gà, hắn nhảy luôn vào đó!
"Á! Á! Á!" toàn bộ trâm cài tóc trên đầu Tân Phượng Uyển rơi xuống khiến tóc nàng xõa ra, nàng ôm đầu hét: 'Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại!"
Nhưng nàng càng hét thì ngựa càng chạy nhanh!
Tốc độ của Hãn Huyết Bảo Mã không phải chuyện đùa!
Con ngựa này có thể chạy một nghìn mét trên mặt đất bằng phẳng, theo tính toán của thời hiện đại thì chỉ mất 1 phút 7 giây.
Với tốc độ này, cộng với việc Tiêu Lâm cố tình chọn đường gập ghêềnh, Tân Phượng Uyển ngồi trên lưng ngựa có cảm giác đầu sắp rơi ra là chuyện bình thường.
Một hương thơm phả vào mặt Tiêu Lâm.
Đó là hương thơm của Tần Phượng Uyển.
Tiêu Lâm chán ghét giật giật mũi, Tân Phượng Uyển bình thường không dùng loại phấn thơm có mùi thơm nồng nặc như vậy, vậy mà hôm nay lại dùng thứ này, tất cả đều là vì tên Chu Hành đã chết kia.
Nghĩ đến đây, con ngựa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409644/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.