"Là phủ chủ phủ hộ vệ, Lý Mục!"
Bàn tay Chu vương phi dừng lại giữa không trung: “Sớm không xuất hiện muộn không xuất hiện, lại tự nhiên xuất hiện đúng lúc đó?”
Sau khi nô lệ Côn Luân được nhập tịch và trở thành hộ vệ, họ trở thành thần dân của nhà Ngụy.
Nếu có chủ nhân thì hộ vệ sẽ là người có chủ, chủ nhân chính là cấp trên của bọn họ.
Nếu chủ nhân chết, mà chết không phải do phạm tội rồi bị xử tử thì sau khi chủ nhân chết, hộ vệ sẽ được triệu về phủ hộ vệ, chờ đợi chủ nhân tiếp theo.
Còn nếu chủ nhân của họ vì vi phạm quốc pháp mà bị xử tử thì hộ vệ cũng phải chết theo chủ nhân. Chẳng hạn như trường hợp của Tống Thiên Vấn và Từ Đạt, nếu lúc đó Tiêu Lâm không bảo vệ Từ Đạt thì Từ Đạt chỉ có nước chết theo 'Tống Thiên Vấn.
Ngụy Vô Ky không bảo vệ được chủ nhân nhưng Chu Hành lại không phải do bị quan phủ kết tội mà chết, cho nên theo pháp luật, phủ hộ vệ sẽ triệu hồi Ngụy Vô Ky.
Phủ hộ vệ được thành lập dưới thời tiên đế, chuyên chịu trách nhiệm về việc phân bổ, điều chuyển và lưu động các hộ vệ. Phủ hộ vệ trực tiếp thuộc quyền quản lý của hoàng thượng, phủ chủ là quan tứ phẩm, không chịu sự quản chế của Tam Công.
Tuy nhiên, không có vị quan nào muốn tới đó làm phủ chủ. Suy cho cùng làm gì có kẻ nào muốn đi đến nơi quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409639/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.