Lời của hoàng thượng còn ẩn chứa ý tứ sâu xa.
Ý tứ của hoàng thượng là: roi ngựa này dùng để đánh người thì tốt hơn lư hương nhiều.
Vào ngày thi Hội, hoàng thượng đã biết việc Tiêu Lâm dùng lư hương tẩn cho Chu Hành một trận.
Tiêu Lâm nhìn chiếc roi cưỡi ngựa, đây không phải là khích lệ hắn tiếp tục đánh người sao? Ái chà, vị hoàng đế này quả thực là có chút thú vị. Nếu roi này giáng xuống thì đầu Chu Hành đúng là nở hoa!
Hoàng thượng đang âm thầm nói với Tiêu Lâm: Ra tay với Chu Hành cũng được, hắn có thể tiếp tục.
Đám thái giám mắt sáng lên, hôm nay bệ hạ đúng là cực kỳ hào phóng, nhưng bọn họ không biết đây là mệnh lệnh ngầm mà hoàng thượng truyền cho Tiêu Lâm, chính là đơn đặt hàng cho cái đầu của Chu Hành.
Chu Hành này đối đầu với hoàng thượng, là con cờ do. Nguy giám quốc thao túng, hoàng thượng bất mãn với hắn ta là điều đương nhiên.
"Tạ ơn bệ hạ!" Tiêu Lâm nhận lấy, được, hẳn đã sớm không ưa gì tên Chu Hành này.
Tân Phong trong lòng phẫn nộ, Tiêu Lâm không có chức tước gì, nhưng lại được hoàng thượng vô cùng sủng ái, thật không biết bệ hạ nhìn thấy cái gì ở hắn!
Vốn dĩ, sau khi Tiêu Lâm nhận được khen thưởng, buổi họp mặt hôm nay sẽ kết thúc.
Không ngờ sau khi Tiêu Lâm nhận được cây roi ngựa, hắn lại trưng ra biểu cảm vô cùng áy náy, giọng cảm động nói: “Bệ hạ, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409610/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.