"Ừm, đắc tội rồi, Dương thái thường”.
Quản gia đứng nghiêm, một tay chắp sau lưng, tay kia chỉ chỉ, bắt chước dáng vẻ của Ngụy giám quốc: "Dương Lạc! Trên đời xảy ra nhiều chuyện không ngờ! Không hiểu sao lại sinh ra kẻ ngu ngốc như ngươi! Giết Tiêu Lâm là được rồi, sao lại lôi thêm Thi Si làm gì?”
Dương Lạc quỳ trên mặt đất: "Tiêu Lâm xảo trá, Thi Si địa vị cao. Nếu lợi dụng Thi Si sẽ có cơ hội chiến thằng cao hơn, thứ hai, có thể gây chia rễ giữa Thi Si và người đó”.
Khi nói chuyện riêng, nhóm người này đều gọi hoàng đế là “người đớ' mà không hề kiêng ky gì.
Quản gia nhà họ Ngụy bỏ tay xuống, lắc đầu thì thầm vào. tai Dương Lạc mấy câu, sắc mặt Dương Lạc bỗng trở nên tái nhợt.
"Dương thái thường, lần sau nếu không được Ngụy giám quốc chỉ đạo thì đừng tự ý hành động, kẻo lại bị chê cười”.
"Vâng, vâng! Xin hãy báo lại với Nguy Giám Quốc, tôi nhất định sẽ hành sự cẩn trọng!"
"Ngụy Giám Quốc nói, thay vì tập trung vào những kẻ vô danh tiểu tốt như Tiêu Lâm, Dương thái thường nên thu phục công chúa. Sau kì thi Đình, công chúa sẽ chọn phu quân. Nếu. người phe chúng ta có thể lấy được công chúa, chúng ta chắc chắn sẽ có thể tiến thêm một bước nữa, hợp lực với Tây Vực”.
"Vâng, đa tạ lời khuyên của Nguy giám quốc!"
"Yên tâm đi, Dương thái thường. Tiêu Lâm sẽ không thể sống sót cho đến kỳ thi Đình, trạng nguyên nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409569/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.