“Mong Dương thái thường bớt giận!”, Chu Minh và các quan viên liên tục xin tha thứ. Chu Minh lớn tiếng thanh minh: “Không phải thuộc hạ không ngăn chặn thành tích của Tiêu Lâm, mà là Tiêu Lâm đáp đúng toàn bộ đề toán học! Thuộc hạ thực sự không làm gì được! Thực sự không có cách nào!”.
Dương Lạc kinh ngạc.
Toàn bộ!
Đáp đúng?
Dương Lạc không dám tin: “Ngươi đang nói gì? Mười câu?”.
Chu Minh gật đầu. lúc này Dương Lạc kinh ngạc giống hệt với khi Chu Minh chấm thi trước đó.
Lúc đó, Chu Minh còn run cả tay!
Câu một, đúng rồi. Tiêu Lâm cũng có chút nền tảng toán học.
Câu hai, cũng đúng rồi. Hình như không tệ như bên ngoài nói, cũng khá.
Câu ba, cũng đúng rồi? Sao lại thế? Câu bốn...
Câu năm...
Câu sáu cũng đúng rồi! Chu Minh run tay, xem tiếp xuống dưới.
Câu tám, câu chín, câu mười! Tay hắn ta không ngừng run rẩy, thế mà lại... đúng hết! Đúng hết!
Trong lịch sử Đại Ngụy chưa có cử nhân nào có thể đáp đúng toàn bộ đề toán học!
Không có!
Cũng không thể nào có được!
Vậy mà Tiêu Lâm lại làm được!
Phản ứng đầu tiên của Chu Minh là run rẩy. Chữ trên bài thi rõ ràng xiên xiên vẹo vẹo, không có chút sự uy nghiêm,
nhưng lại khiến Chu Minh như rơi vào ngày đông giá rét.
Ởmùa đông, tất cả mọi người đều rét lạnh, chỉ có Tiêu Lâm thiêu đốt ngọn lửa nóng cháy, không gì có thể ngăn hẳn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409546/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.