A Thạch run rẩy cả người, cảm thấy có nguy cơ không giữ được đầu trên cổ, cậu ta vội vàng dặn dò Bạch Khởi: “Bạch huynh, cầm sẵn kiếm đi! Chuẩn bị!”.
Sự nhượng bộ lớn nhất trong giới hạn của Dịch Quy là cho Tiêu Lâm một tháng thu nhập của Tụ Bảo Phường.
Thu nhập một tháng khoảng hai mươi lăm vạn lượng, Tiêu Lâm nên biết thỏa mãn.
Không ngờ Tiêu Lâm lại phá bỏ giới hạn của y, bước thẳng vào khu phòng ngự của y.
Tụ Bảo Phường từ ngày thành lập đến nay luôn thuộc sản nghiệp của Dịch gia, chưa từng có ai dám dòm ngó.
Tiêu Lâm không dòm ngó mà là quang minh chính đại đòi lấy.
Dịch Quy trầm lặng như biển, nhưng trong lòng lại cuộn trào sóng ngầm.
Sự to gan của Tiêu Lâm vượt xa dự liệu của y. Hản cần nhiều tiền thế làm gì?
Mọi người đều kinh ngạc, Tiêu Lâm nhai đậu phộng, bình tĩnh ung dung, giống như đó chỉ là một yêu cầu nhỏ hợp lý.
Mà không biết Dịch Quy đã bị “yêu cầu nhỏ” này làm kinh ngạc suýt thì thất thố. Truyện Nữ Phụ
Nhưng dù gì y cũng là chưởng môn nhân của Côn Ngô Các, từ nhỏ đã làm bạn với binh khí, trong xương cốt đã nhiễm khí chất trầm ổn cứng rắn, không hoảng hốt như người khác.
Y hoàn hồn lại, trầm giọng hỏi: “Không biết vì sao Tiêu huynh lại muốn có Tụ Bảo Phường?”.
Người bình thường không thể có tư duy như vậy.
“Ồ? Vì sao à?”, Tiêu Lâm bật cười, thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409538/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.