Tại từ đường Tân gia, Tân Nam và Tân Bắc quỳ trước mặt liệt tổ liệt tông, không dám ngẩng đầu lên.
Tiêu Lâm đứng đó, vẻ mặt khinh thường.
Không phải chỉ đến Minh Nguyệt Lâu ăn bữa cơm thôi sao, không phải chuyện gì lớn lao, còn quỳ từ đường?
Hản không phạm lỗi, đương nhiên không quỳ.
Cho dù phạm lỗi cũng phải quỳ trước liệt tổ liệt tông của Tiêu gia.
Gia quy của Tân gia nghiêm khắc, không được đến những nơi xa xỉ như Minh Nguyệt Lâu, cho nên Tân Nam và Tân Bắc ăn uống bên ngoài đều giấu người nhà.
Lần này xảy ra chuyện lớn nên Tần lão thái thái mới biết, quả nhiên hai đứa cháu này quậy phá ở ngoài. Bà ta gõ ba lần gậy xuống đất: “Tổ phụ và phụ mẫu các cháu còn đang chiến đấu ở chiến trường, các cháu không lo đọc sách thi lấy công danh mà lại quậy phá cùng những kẻ ăn chơi trác táng đó? Các cháu thật khiến tổ mẫu quá thất vọng!”.
Hai người Tân Nam, Tần Bắc cúi thấp đầu, không dám nói nửa chữ.
Kỳ thi Hội đã kết thúc, mặc dù chưa công bố nhưng coi như đã có kết luận.
Ra ngoài vui chơi một chút không phải chuyện gì lớn.
Tiêu Lâm âm thầm lắc đầu, cổ nhân đúng là cổ hủ, đọc sách mãi sao có thể lấy được công danh gì, thỉnh thoảng thư giãn mới có ích cho chuyện nâng cao thành tích.
Bộ dạng ung dung của Tiêu Lâm khiến Tân lão thái thái nổi giận. Nếu không phải hôm nay Tân Phong bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409519/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.