Trước nay Bạch Khởi cao to mạnh mẽ chưa từng nhiều lời, y xách Tùy Ý, lập tức nghênh chiến!
Tiêu Lâm nhắm mắt, ngón cái thầm đánh dấu những viên trân châu trong suốt lấp lánh.
Một, sát khí đã dâng trào.
Hai, hai thanh kiếm cực kì sắc bén, đã giao chiến. Ba, có tiếng viên đá vỡ tan.
Bốn, người đi bộ kinh hoảng, la hét trốn tránh.
Năm, một thanh kiếm ghê gớm tới gần giữa lông màu của Tiêu Lâm, nhưng lập tức bị một thanh kiếm khác tách ra.
Sáu, Thẩm Dương ngày càng tức, gào to hùng hồn chói tai.
Bảy, tiếng hai thanh kiếm đánh nhau, càng kịch liệt, dày đặc.
Tám, bụp một tiếng, một sạp hàng bán bánh quẩy bị đánh đổ, dầu sôi xèo xèo nhảy nhót trên nền đá xanh.
Chín, Thẩm Dương khóc gào không ngừng, ôm mặt lăn lộn trên đất.
Mười, tiếng khóc im bặt.
Mười một, truyền tới bên tai: “Chủ nhân, Bạch Khởi phục mệnh”
Tiêu Lâm khẽ cười, đặt vòng tay vào ống tay áo, mở mắt: “Tốt”
Giây mười một, sức chiến đấu của Bạch Khởi quả là tiếng đồn không ngoa.
Máu tươi bao phủ Tùy Ý, máu đặc sệt rơi xuống đất, mặt Bạch Khởi toàn là vết máu phun ra, Thẩm Dương bị một kiếm của Bạch Khởi lướt qua cổ họng, một nhát toi mạng.
Mỗi khi Bạch Khởi phục mệnh, cho dù đã trải qua bao cuộc đánh nhau kịch liệt, đều mặt không đỏ tim không động, vô cùng bình tĩnh.
Tiêu Lâm quay đầu, Thẩm Dương đã bị chém chết, hai mắt chưa đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409478/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.