Nô tài như bọn họ cũng biết học lén là đáng xấu hổ cực kì. Hôm nay cô gia chết chắc rồi! “Chính xác, hôm nay lão phu tới...” 
Văn giáo dụ vừa mở miệng, Tân Phong luôn đè nén lửa giận đã mở miệng mắng to: “Tiêu Lâm! Ngươi lại bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy! Ngươi dựa vào mang danh là cô gia của Tần phủ, ở ngoài gây chuyện nhiều lần, mặt dạn mày dày! Đánh mất khí phách! Ngươi còn vô liêm sỉ sống trên đời này! Ngươi chính là nỗi nhục của nhà họ Tân! Nỗi hổ thẹn của nhà họ Tiêu! Loại ruồi nhặng bu quanh như ngươi, quả là vô liêm sỉ nhất!” 
“Tân công tử...” 
Tần Phong tức giận như vậy, khiến Văn Hàn ngơ ngác, đang muốn giải thích thay Tiêu Lâm, ai ngờ Tân Phong đã thẹn quá hóa giận, hoàn toàn không nghe thấy lời Văn giáo dụ nói. 
Gã tiến lên trước một bước, dùng dáng vẻ ngày thường trong quân doanh, uy phong hơn cả tướng quân, gã muốn tên Tiêu Lâm xấu xa này không còn chỗ dung thân, chỉ nghe gã chỉ vào Tiêu Lâm quát: “Tân phủ ta đối xử với ngươi không tệ, cho ngươi ăn mặc, không phải lo cơm áo! Vốn cho rằng ngươi chỉ không coi ai ra gì, kiêu ngạo tự phụ thôi! Nhưng hôm nay ngươi làm ra chuyện bẩn thỉu như vậy, quả là không bằng heo chó, ngươi nên tự tử mới phải, tại sao còn có mặt mũi sống trên đời này hả?” 
Tiêu Lâm vẫn duõi thẳng hai chân, lạnh nhạt nhìn Tân Phong thể hiện màn sỉ nhục đặc sắc này. Hắn cho rằng người ngoài đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409458/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.