Dưới gối đàn ông có vàng, nhưng Tống Thiên Vấn lại như đàn bà, lật mặt nhanh hơn cả lật sách. 
“Keng!" Một tiếng, con dao ngắn trong tay Tống Thiên Vân rơi thẳng xuống gạch, phát ra âm thanh chói tai, như đang trào phúng chủ nhân đã quỳ quá ngay ngắn. 
Y quỳ trước mặt Tiêu Lâm, cực kì xấu hổ, mặt đỏ tai hồng, nhưng tính mạng sắp không giữ được rồi, thì mặt mũi còn có tác dụng gì nữa? Y căm hận trừng mắt nhìn Chu Hành, Chu Hành lắc quạt, dáng vẻ thờ ơ không liên quan tới chuyện này, khiến y vừa giận vừa hận. 
Từ lâu y đã từng nghe nói, người nhà họ Chu không có ai là người tốt, nhưng y không tin y đường đường là con trai của Tống đình úy, phụ thân và nhà họ Chu thân nhau như vậy, y cho rằng nhà họ Chu đối xử với người bên cạnh không tốt thế nào cũng không quan trọng, vì nhà họ Tống có gia tài khổng lồ, tất nhiên nhà họ Chu phải đối xử chân thành rồi! 
Bây giờ xem ra... Thật là buồn cười quá! Nhà họ Tống có mắt không tròng, lại liên minh với người như vậy! 
Trước mắt, người duy nhất có thể cứu y, chỉ có Tiêu Lâm! 
Vì mười lắm năm trước, đội quân hy sinh vì nhiệm vụ, là quân Tiêu gia! Tướng quân dẫn đầu, chính là phụ thân và ông nội của Tiêu Lâm! 
Năm đó, quân Tiêu gia tiếng tăm lừng lẫy, cái gọi là không có lính kém dưới tay tướng giỏi, mọi quân Tiêu gia đầu dũng mãnh thiện chiến, ý chí kiên cường. Quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409453/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.