Sắc mặt Tân Nam càng tái nhợt, tình thế khó xử. 
Qua năm ngày nữa là thi Hội rồi, bây giờ xảy ra chuyện này, Tân Nam có ngốc đi nữa cũng biết Chu Hành và Tống Thiên Vấn đang cố ý đối phó với Tiêu Lâm. 
Nếu cậu ta không phối hợp làm chứng, sau này tất nhiên Chu Hành sẽ không dẫn cậu ta hoà vào giới công tử kia nữa, cậu ta còn mất đi tài nguyên và quan hệ sâu rộng mà mình đã tích lũy nhiều năm qua. 
Đáng sợ nhất là, không làm chứng, thì lại ngâm thừa nhận mình và Tiêu Lâm là người một phe. 
Giữa Tiêu Lâm và Chu Hành, kẻ mù cũng sẽ chọn Chu Hành có quyền có thết 
Nhưng nếu cậu ta làm chứng, thì cậu ta làm chứng giả, chắc chăn Tiêu Lâm sẽ phải chết. 
Đợi tới khi ông nội và phụ thân quay về, biết cậu ta làm chứng giả cho Chu Hành, e là không chết cũng mất một tầng dai 
“Tam đệ đừng sợ, nói đi, có chuyện thì ta gánh vác.” Nói câu này, không phải Chu Hành, mà là Tiêu Lâm. 
Tân Nam mới thiếu niên, chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, bình thường chỉ hung dữ như hổ giấy, khi thật sự gặp chuyện thì hai chân đều phát run, hoang mang lo sợ. 
Sự an ủi của Tiêu Lâm như huynh trưởng, cực kì giống Tân Phong. Tân Nam ngơ ngác, trong lòng lại sinh ra một tia hổ thẹn. 
Trái phải rõ ràng, đám người Chu Hành hung hăng ép buộc cậu ta, còn Tiêu Lâm gặp nguy không sợ, không trách cậu ta thì thôi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409450/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.