Mã công công tạm biệt Tần lão thái thái, dẫn đội nghi thức vòng một đường cong thật lớn, vội vã đi đến Tiêu gia ở ngoại ô. 
Người của Tần gia đứng sững tại chỗ. Gió mùa thu lạnh lẽo thét gào, bồn hoa vừa mới được bài trí rung lên liên tục. Trong mắt Tân Nam, số hoa này giống như Tiêu Lâm đang lắc đầu cười giễu mình. 
Trong lòng bọn họ như nổi sóng, một lúc lâu không có ai cử động. 
Tiêu Lâm đỗ đầu sao? 
Sao lại là hắn? 
Làm thế nào mà lại là hắn? 
Tiêu Lâm trở thành giải nguyên, bọn họ có đỗ thứ hạng nào cũng đâu còn ý nghĩa gì. 
Người ngoài sẽ chỉ nóỉ cô gia của Tân phủ đỗ đầu, những người đứng sau hắn đều không bằng hắn. 
Nhành hoa rung lên liên hồi. 
Vù vù vù… 
“Dẹp hết đám hoa này cho ta!”, Tần Nam tức tối gào lên. 
Nô bộc sợ hãi, đồng loạt đứng dậy bắt đầu dọn hoa, dọn cỏ, dọn pháo. 
Tiêu gia. 
Sáng sớm Tiêu Lâm chạy ra khỏi thành, tranh thủ về nhà trước khi Tê thất thiếu đến. 
Thấy bà Tiêu và Tiêu Tịnh đang bình yên vô sự dùng bữa, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. 
Sau khi chữa bệnh, sắc mặt bà Tiêu đã tốt hơn, Tiêu Tịnh cũng không còn gầy yếu như trước. 
“Mẹ, thu dọn tư trang cùng con đến kinh thành sống đỉ”. 
Bà Tiêu ngẩn ra: “Hôm nay sao?”. 
‘Vâng, ngay hôm nay”, Tiêu Lâm vui vẻ gật đầu, bế muội muội lên, nói: “Sau này chúng ta sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409419/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.