Hội luận đạo là tổ chức do các văn nhân thi sĩ chốn kinh thành lập ra. Mục đích không gì khác ngoài việc uống trà và bày tỏ quan điểm của họ về một vấn đề nhất định.
Những nơi này toàn là văn nhân thối nát, Tiêu Lâm không thích những nơi trông có vẻ nghiêm túc nhưng lại nói những chuyện tào lao như vậy.
Nhưng Ngụy Thanh đã nhắc tới hội này, vậy chắc chắn rất nhiều công tử, tiểu thư con nhà quý tộc cũng nghe danh mà kéo tới đây. Thậm chí cả người nước ngoài cũng đến. Những người đến kinh thành mà chưa tới chỗ hội luận đạo thì không thể nói mình đã đến kinh thành.
Sau khi nghe những gì Nguỵ Thanh nói, Tiêu Lâm mới bắt đầu có hứng thú đến xem nơi nổi tiếng là thánh địa mỹ nữ này.
Khi xe ngựa rầm rập tiến về phía trước, Ngụy Thanh phe phẩy quạt nói: “Có chuyện Sơ Liêm hi vọng có thể xin ý kiến của Tiêu Lâm huynh”.
"Mời nói".
"Tiêu Lâm huynh có tầm nhìn xa trông rộng, hiểu biết rộng rãi, kiến thức uyên bác. Người như huynh lẽ ra có thể làm được rất nhiều việc lớn. Huynh không phải là người tầm thường, vậy tại sao huynh lại đồng ý vào Tần phủ với tư cách là người ở rể?”
Mấy ngày nay ở kinh thành có rất nhiều tin đồn, Ngụy Thanh nghe được mới biết người anh em uyên bác Tiêu Lâm này thực ra là con rể không được lòng nhà họ Tần. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cảm thấy Tiêu Lâm – một người đàn ông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409403/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.