Lúc nàng tắm xong không thấy tay nải quần áo đâu mà trên giường lại đặt một bộ quần áo mới trắng như tuyết. Ngô Nại bước ra khỏi phòng, đi qua phòng bên cạnh, đưa tay lên gõ cửa.
“Vào đi”
Nàng đẩy cửa vào, lập tức nhìn thấy bóng lưng láng mịn như ngọc, ánh mắt lập tức dời sang phía khác, thanh âm dường như có chút nhanh hơn. “Lúc này sợ là giáo chủ không tiện tiếp khách?”
Tư Mã Vân Thiên lấy quần ào trên giường mặc vào, vừa buộc vạt áo lại vừa xoay người sang: “A Nại tìm ta có chuyện gì?”
“Tay nải của ta đâu?"
“Chỉ là vài bộ quần áo cũ thôi mà.”
“Nhưng nó là của ta.” Nàng nhìn hắn gằn từng tiếng.
Tư Mã Vân Thiên bước đến cách nàng ba bước, cười nói: “Thời tiết nóng như vậy, A Nại mặ nhiều đồ như thế không nóng sao?”
“Ngươi thấy ta có nóng sao?” Nàng không đáp lời mà hỏi lại.
Hắn ghé sát vào nàng, có vẻ tiếc nuối nói: “Quả nhiên là không nhìn thấy mồ hôi thấm ra.”
“Trả quần áo cho ta.”
“Thỉnh thoảng thay đổi phong cách cũng tốt mà.”
“Không phải quần áo của ta chỉ sợ chưa chắc đã mặc vừa.”
“Vậy sao không thử trước rồi nói sau?”
Ngô Nại nhíu mi nhìn hắn: “Ngươi cho thị nữ gạt ta đi ra ngoài cũng chỉ là vì đổi tay nải của ta sao?”
Tư Mã Vân Thiên mỉm cười, làm ra bộ dáng bí hiểm: “Có lẽ là do ta tưởng tìm trong bao quần áo của ngươi sẽ thấy được mấy bản Thiếu Lâm bí kíp gì đó cũng nên.”
“Vậy ngươi tốt nhất nên đi đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-phat-mon/146759/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.